[KHR]Fanfic - Ayakashi - Arc II: One month later

Chương 57: Arrangements
Ryohei cười lớn khi anh chào tạm biệt Kyoko. Thật khó để thuyết phục cô đi nghỉ mát tại bãi biển cùng với bạn mình Haru, thậm chí là trước khi Ryohei nói với cô sự thật đã bị chỉnh sửa đôi chút.
Thuyết phục cô rằng Ryohei sẽ không sao với họ là hơi khó, nhưng Ryohei không khỏi cảm thấy tội lỗi khi nói với cô rằng anh sẽ đi tập huấn dài ngày. Đó là sự thật, theo một cách nào đó. Anh sẽ rời khỏi Namimori, để tập luyện, sự thực là vậy. Chỉ là nó không phải là boxing, không giống với suy nghĩ của Kyoko.
"Sẵn sàng đi chưa, kora?" người sư phụ mới của cậu hỏi, chú chim đồng hành của cậu hạ cậu thấp xuống để bay ngang với Ryohei.
"Dạ rồi, Colonello-shishou!" Ryohei lên tiếng nói lớn.
Colonello mỉm cười trước sự nhiệt huyết ấy của anh. Cậu không giống Reborn, và trong khi cậu nghĩ cậu có thể buộc một học sinh trở nên mạnh hơn, cậu vô cùng thích được làm việc với một ai đó vừa có tiềm năng vừa có khả năng tự cải thiện.
Khi Reborn liên lạc với cậu để nhờ cậy, cho dù cậu ấy có nói gì, Colonello đã thực sự ngạc nhiên. Reborn, thừa nhận cậu ta cần giúp sao? Điều đó thật là kỳ diệu, nhưng ngay cả Reborn cũng không thể ở hai nơi cùng lúc được, và cậu đang phải theo dõi việc tập luyện của học trò mình.
Chỉ có một điều mà cậu không hiểu về tình hình hiện tại.
"Tôi không hiểu đệ Cửu đang nhắm tới điều gì," Colonello thừa nhận với Reborn sau khi thành viên của Arcobaleno giải thích xong. "Tôi chưa hề nghe gì về việc tranh chấp nội bộ với CEDEF từ Lal cả, vậy sao ông ấy lại ra lệnh chuyện này chứ? Để nhóm sát thủ của mình thất bại trước một nhóm thanh thiếu niên sẽ gửi đi những thông điệp không tốt chút nào, kora."
Sự im lặng của Reborn mang một sự thất vọng rõ rệt. "...Xanxus biết gì đó." cậu thừa nhận. "Nhưng hắn ta bị cuốn hút trong chính cơn thịnh nộ của mình, hắn không thể nhìn thấu nó. Hắn sẽ không nói tôi biết điều gì cả. Iemitsu đang tìm hiểu nó. Chẳng thể làm gì được trừ việc chờ kết quả từ ông ta."
"Sao cậu không hỏi Viper?" Colonello gợi ý. Và đó chắc chắn là Viper, cho dù chiếc núm giả của họ không phản ứng lại. Có thể có bao nhiêu đứa bé mang sức mạnh tâm linh mạnh như vậy trên thế giới này chứ? "Hắn sẽ tính phí cho cậu, chỉ cần cậu còn trả phí, hắn sẽ cho cậu bất kì thông tin nào cậu muốn, cho dù hắn được xem là đối thủ của cậu."
Nó thật khó chịu, nhưng cũng có vài lợi ích nhất định từ sự tham tiền của Viper.
Vẻ mặt của Reborn trông thực sự rất buồn cười khi cậu nhận ra mình không còn lựa chọn nào khác.
~.~.~

Chương 58: Grudge
Đương nhiên, Viper đã yêu cầu thanh toán trước và, tốn thêm chút thời gian để đếm tiền.
"Đủ chưa?" Reborn nhấn mạnh, sự mất kiên nhẫn của cậu bắt đầu lấn át cậu.
Viper - Mammon - nhún vai. "Khoảng ba tháng trước, Nono ngừng chấp nhận yêu cầu được gặp từ phía Varia," hắn nói. "Và vì ông ta rất bận nên ngươi không thể gặp ông ta mà không có hẹn trước, bọn ta chưa hề thấy ông ta kể từ đó."
Reborn cau mày, không thích cái hướng mà nó đang diễn ra. Từ chối yêu cầu từ Varia một cách liên tục là một sự sỉ nhục, điều mà Nono chưa bao giờ làm với bất kì thành viên nào trong gia tộc, ít nhất là một phe có quyền lực như Varia - và là nhóm được dẫn dắt bởi con trai nuôi của ông.
"Boss bắt đầu tự mình đi bàn giao tất cả các yêu cầu và báo cáo, nhưng hai tháng trở lại đây, Nono cũng bắt đầu ngưng gặp mặt ngài. Ông ta luôn luôn ra ngoài hoặc đang trong một cuộc họp khẩn hay gì đó," Mammon tiếp tục.
Không có gì ngạc nhiên khi Xanxus tức giận. Nono đang cố gửi thông điệp gì chứ? Nó chẳng có ý nghĩa gì cả. Sao lại đẩy Xanxus đi trước khi để hắn thua trước Tsuna? Điều này sẽ làm hủy hoại toàn bộ mục đích khi cho phép Xanxus tổ chức trận chiến tranh nhẫn. Với mức độ này, cho dù Tsuna có chiến thắng, Xanxus cũng sẽ coi nó là nhạo báng hắn ta.
"Bọn ta thực sự bận bịu với việc chuẩn bị khởi hành hồi tháng trước hoặc hơn thế," Mammon nói thêm. "nhưng ta nghe tin rằng Nono bắt đầu từ chối gặp bất cứ ai. Rõ ràng, ông ta có rất nhiều yêu cầu, để giải thích quyết định của ông ta, nhưng có vẻ như ông ta tự khóa mình lại trong phòng khách và không gặp bất cứ ai."
Chắc chắn, chắc chắn thỉnh cầu được yết kiến của Iemitsu đã bị khước từ, nhưng để đi xa tới vậy thì...
"Bất cứ ai? Ngay cả người bảo vệ của ông ấy sao?" Reborn hỏi, cau mày.
Mammon lại nhún vai. "Không thể nói được. Cái cách ta nghe được nó, chúng đã quá bận rộn chạy khắp nơi để kiểm soát thiệt hại," hắn khịt mũi nhẹ. "Ngay trước khi bọn ta rời đi, mọi người bắt đầu xì xào về một lời nguyền. Hầu như bọn chúng đều nghĩ sẽ gọi bọn ta vào để trừ quỷ."
"Câu chuyện ma quỷ cổ ấy sao?" Reborn không hài lòng nhận xét.
Giống với bất kì gia tộc lâu năm nào, Vongola có thần thoại của riêng mình, thường khiến những lính mới sợ hãi và xì xào khi có sự biến chuyển nào ở ngôi mộ. Bất kì bức vẽ hay bức ảnh nào của đời thứ nhất sẽ bằng cách nào đó luôn bị rạn nứt, nếu bạn tới chỗ cánh cửa cũ đã bị khóa lại, bạn có thể thấy người phụ nữ tóc bạc xinh đẹp vào những đêm trăng tròn, dòng máu của boss đã bị nguyền rủa.
Giả sử, bất kì người boss nào cố thoát khỏi con đường quyền lực và quyền thống trị trên toàn thế giới mafia hay thất bại trong việc giữ cho Vongola luôn mạnh sẽ bị quấy rầy bởi quỷ. Loại quỷ truyền thống, không phải là loại quỷ tự nhiên.
Đó tất cả đều là vô nghĩ đối với Reborn. Nono là người lãnh đạo nhân từ nhất, kể từ đệ Lục, Simora, người đã thừa nhận là trải qua khá nhanh kể từ khi thừa hưởng ngôi vị, nhưng ông cũng đã già khi ông thừa kế từ người anh trai mình.
Mặc dù... Nono cũng đã có một khoảnh khắc tàn nhẫn và giữ cho Vongola là gia tộc mạnh nhất, cho tới những năm gần đây và quyết định cho phép Tsuna được huấn luyện và đào tạo ngoài bóng tối của mafia...
Reborn lắc đầu. Đó là một khái niệm lố bịch. Cậu không bao giờ đổ lỗi vấn đề của mình cho bất cứ người không quen biết, một lực lượng không quen biết nào ngoài tầm kiểm soát của cậu, cho dù cuộc đời cậu có bị chà đạp không có lối thoát, và cậu sẽ không bắt đầu.
Cậu và Iemitsu sẽ rơi xuống đáy về chuyện này, và bất kể nguyên nhân nào, họ sẽ tìm cách giải quyết nó.
"Là người sát thủ vĩ đại nhất thế giới, Reborn sẽ không bao giờ chấp nhận.
~.~.~

Chương 59: Fireworks
Khi Reborn đột ngột thông báo, ba ngày trước khi trận chiến tranh nhẫn tiếp tục, việc huấn luyện đã kết thúc và Tsuna nên giành thời gian nghỉ ngơi để thư giãn, Tsuna chắc chắn là mình đã nghe nhầm. Không đời nào người gia sư tàn bạo tới từ địa ngục của cậu sẽ nói điều gì đó tốt tới như vậy. Đây hẳn là một giấc mơ hay ảo giác rồi.
Reborn đá vào đầu cậu. Nó rất đau. Vậy rốt cục đây là sự thật.
"Dame-Tsuna, sẽ không tốt nếu cơ thể cậu bị mệt mỏi do tập luyện. Cơ bắp của cậu cần thời gian để hồi phục," Reborn giải thích. "Bạn bè cậu cũng giải thời gian nghỉ ngơi rồi, vậy nên đi làm gì đó với nhau đi."
"Tôi nghe nói hôm nay có lễ hội," Basil nói thêm, mỉm cười vui vẻ. "Ngài sẽ đi chứ, Sawada-dono?"
"Tớ không thể tin đã là hôm nay rồi đấy," Tsuna thì thầm. Thực ra, đi với mọi người nghe có vẻ là một ý tốt. Cậu có thể cảm thấy nụ cười đang hiện lên trên khuôn mặt cậu, sự kiệt sức và khó chịu đã tan biến, cho dù mới chỉ là một lúc.
Tất nhiên, Basil đã từ chối. Điều duy nhất mà Tsuna thấy cậu nhận chính là đồng ý nhận hộp bento mà Tsuna đã nhờ Nana làm cho "người bạn cùng tiến" của cậu.
Nhưng Yamamoto và Gokudera đã tới nhà Sawada mà không có lời nhắc của Tsuna, dường như trong tâm trí họ đều có chung một suy nghĩ. Trêu chọc và phỉ báng những bài tập về nhà mà họ thậm chí còn chưa bắt đầu làm, ba người họ cộng thêm Reborn trên đường tới nơi ở của anh em nhà Sasagawa, nơi mà Tsuna vẫn thất vọng khi biết rằng Kyoko vẫn đang ở ngoài thị trấn. Tuy nhiên, Ryohei rất vui khi họ đến.
Ngay khi họ đến những quầy hàng, một cuộc tranh cãi bắt đầu nổ ra về việc làm gì và xem gì trước tiên. Thường thì Tsuna cố ngăn họ lại, nhưng lần này cậu cảm thấy được toàn bộ sự việc, chỉ quan sát Ryohei hét lên, Gokudera la mắng và Yamamoto cười, trong khi Reborn chỉ châm thêm dầu vào lửa với những gợi ý vô lý của mình.
Bạn bè cậu. Giờ cậu đã có bạn bè rồi. Những người bạn sẽ chiến đấu cùng cậu, những người bạn sẽ tới trường với cậu. Những người bạn để chơi ném tuyết cùng cậu, để cùng cậu đi lễ hội.
'Mình sẽ không để họ đi." Tsuna đột nhiên nghĩ. 'Họ là của mình, và mình sẽ không để họ đi dù có ra sao.'
Cậu gần như nghiến răng, ngay giữa lễ hội, nhưng điều gì đó đã thu hút sự chú ý của cậu -  một sự hiện diện quen thuộc trong đám đông.
"Chào, Chrome," Tsuna chào, khiến cô gái quay sang cậu ngạc nhiên. "Bộ yukata này trông rất hợp với cậu đấy." Cậu gần như không nhận ra cô, ngoại trừ cảm giác khác biệt đang bám lấy cô.
Chrome đỏ mặt. "Cảm ơn ngài," cô khẽ nói, lắc đầu. "...Mặc dù nó chỉ là ảo ảnh thôi."
Điều đó nhắc cậu nhớ rằng cậu không hề gặp cô kể từ ngày cuối học kì khi cô và Mukuro chấp nhận chiếc nhẫn Sương mù và đồng ý chiến đấu như người bảo vệ của cậu.
"Cậu một mình tới đây sao?" Tsuna đột nhiên hỏi. "Sao cậu không đi cùng bọn tớ? Vì chúng ta... chúng ta sẽ làm việc cùng nhau."
"Mukuro-sama luôn bên cạnh tôi," Chrome nói với cậu. "nhưng tôi... tôi muốn được đi với boss và những người khác. Mukuro-sama cũng đồng ý rồi."
"Bọn tớ sẽ rất vui khi có hai người," Tsuna nói.
Thực sự là vậy, Yamamoto và Ryohei thực sự rất vui khi có Chrome tham gia cùng họ, mặc dù họ chẳng biết gì về người phía sau cô, và Reborn chỉ nhìn cô mà chẳng nhận xét gì. Bất chấp những lời phản đối Gokudera vẫn nhanh chóng chịu thua trước khuôn mặt quyết tâm đưa cô tham gia cùng họ của Tsuna.
Họ giành phần ngày còn lại ở lễ hội. Khi màn đêm bắt đầu buông xuống, Ryohei dẫn đường tới địa điểm bí mật mà anh biết phía sau đền, nơi mà anh tuyên bố là có cái tầm nhìn tốt nhất để xem pháo hoa.
Anh ấy đã đúng. Khung cảnh thật tuyệt vời.
Tiếng vỗ cánh khiến Tsuna nhìn lên. Trên đỉnh đền, có vài người ngồi trên đó - mặc bộ áo dài truyền thống và chiếc nón mũ rộng che đi khuôn mặt họ, cầm những cây gậy như các nhà sư. Phía sau lưng họ là đôi cánh đen và nâu.
Hibari, một mình trong bộ quần áo đồng phục hiện đại, bắt gặp ánh mắt của Tsuna vởi vẻ đặc biệt khó chịu mà anh luôn thể hiện khi buộc phải đứng thành đám đông - cùng với gia tộc mình. Không nghi ngờ gì nữa, họ là những người đã khăng khăng muốn thấy lễ hội của loài người.
Mỉm cười, Tsuna quay đi và nhìn lên bầu trời bùng nổ với màu sắc.
~.~.~