[KHR]Fanfic - Ayakashi - Arc II: Gloves


Chương 37: To the victor
Mặc dù đã vào được trạng thái Dying Will bằng chính ý chí của mình khi cậu đối mặt với Mukuro, Tsuna vẫn không thể làm lại thành công trong vài tuần tiếp theo.
Reborn không hề ngạc nhiên hay thậm chí là thất vọng dù chỉ một chút. Sau cùng thì nó đã được thực hiện khi cảm xúc dâng trào, và tất cả những điều kiện đó không thể lặp lại một cách bình thường được. Nhưng lúc này ngưỡng giới hạn cũng đã bị phá vỡ, mỗi lần tiếp theo sẽ ngày càng dễ dàng hơn, cho tới khi Tsuna có thể bùng cháy ngọn lửa của mình bằng ý chí.
Thực tế thì học trò của cậu cũng đã hoàn thành được bước đầu tiên khá sớm so với dự kiến đủ để Reborn cảm thấy gần như... vừa ý.
Không có nghĩ là cậu không nhân cơ hội này để tăng cường luyện tập cho Tsuna.
Tuy nhiên, Reborn biết rằng cũng nên có một phần thưởng. Một thứ gì đó tuyệt vời, để đánh dấu sự phát triển của Tsuna. (Và, tình cờ, cũng là kỷ niệm một năm kể từ ngày Reborn tới). Vì lí do này, cậu đã nhờ một yêu cầu đặc biệt với người quen cũ. Giống hầu hết những người quen của Reborn, anh ta... khá là đặc biệt.
"Một người ngoài hành tinh?" Tsuna đoán, nhìn chằm chằm vào chiếc máy tròn đi qua cậu với một người đàn ông mập mạp bên trong.
Giannini cười lớn, cằm anh run lên. "Tốt lắm, không! Dù sao thì tôi không phải là người Nhật," anh nói. Bỏ qua dòng suy nghĩ miên man, anh tiếp tục, "Tôi là Giannini, là người chế tạo vũ khí của nhà Vongola. Thật vinh dự khi được làm việc cho Vongola Decimo tương lai!"
"Tôi đã mời cậu ta từ Ý tới đây," Reborn giải thích. "Giờ cậu cần một vũ khí thích hợp hơn, và không gì khác hơn là điều tốt nhất làm được cho người boss tương lai."
Giannini lại cười lớn lần nữa. Anh ta dường như là loại người hài hước. "Ngài lại tâng bốc tôi rồi, ngài Reborn! Tôi vẫn còn một quãng đường dài để đi trước khi trở thành một người sản xuất vũ khí như cha tôi! Giờ, như ngài đã đề cập thì đây sẽ là món vũ khí đầu tiên của Decimo, vì vậy chúng ta sẽ làm việc từ đầu nhé! Ngài có thể cho tôi biết phong cách chiến đấu của ngài không?..."
Thông thường, Reborn sẽ khịt mũi và nói rằng hỏi phong cách chiến đấu kiểu quơ lung tung của Tsuna  là hơn cả một lời khen rồi, nhưng trước một cấp dưới tương lai tiềm năng của Tsuna, cậu đã giữ lại những lời chê bai của mình.
Đó là một trải nghiệm kì lạ với Tsuna, quan sát Reborn bước đi xung quanh và mô tả sức mạnh của cậu. Đúng vậy, cậu không thực sự có bất kì điểm mạnh nào cả, nhưng cái cách mà họ nói về khả năng của cậu ít nhất giúp cho Tsuna nghe không giống như một kẻ yếu đuối thảm hại.
Tuy nhiên...
"Tớ không được nói về điều này sao?" Tsuna hỏi.
Reborn và Giannini quay sang nhìn cậu. 'Không,' Reborn rõ ràng đang muốn nói thế, nhưng thay vào đó cậu lại nói, "cậu có gì muốn thêm vào sao?" Thậm chí chẳng hề có dấu hiệu nghi ngờ trong giọng điệu của cậu.
Bằng cách nào đó, nó khiến Tsuna khó chịu. Nó cũng khiến cậu lo lắng. Ai biết được Reborn sẽ làm trò gì chứ? Dino sử dụng roi! Sẽ ra sao nếu Tsuna mắc kẹt với thứ nào đó như là... như là một cái dĩa hay một cây sáo, chỉ vì Reborn nghĩ nó sẽ rất là vui?
Cắn môi mình, Tsuna nghĩ lại về trận chiến nghiêm túc thật sự trước đó, với Mukuro. Cậu nhớ lại cảm giác của cây ba chia của Mukuro trong tay mình. Cậu đã ngạc nhiên vì cuối cùng cậu không hề bị thương khi cậu phá vỡ nó, nhưng đó có lẽ là vì tính chất tự nhiên của nó. Cậu nhớ lại cảm giác cổ tay của Mukuro - của Gokudera - trong tay mình và cái cách mà khí chất của Mukuro thấm vào da cậu.
Tsuna nhìn xuống lòng bàn tay mình, mềm mại và không hề chai sạn, mặc dù phải tập luyện cùng Reborn.
"Găng tay," cậu buột miệng nói. "Tớ cần găng tay."
Sự im lặng sau đó khiến cậu nhìn lên, lo lắng và xấu hổ. Reborn đang nhìn Tsuna với vẻ không thể đoán được. Cậu biết đó chỉ là sự trùng hợp. Họ vẫn chưa hề nghiên cứu về những người boss Vongola trong quá khứ và phong cách chiến đấu của họ.
Tuy nhiên, vẻ mặt của Giannnini dần chuyển từ sốc sang hứng thú. "Oh! Thật là sự lựa chọn tuyệt vời!" anh kêu lên, cười khúc khích. "Decimo chắc chắn là không có giới hạn! Rốt cục thì ngài ấy cũng là học trò của ngài mà, Reborn!"
Tsuna liếc nhìn Reborn, người thở dài nhẹ và kéo chiếc mũ phớt của mình xuống. "Mới chỉ có duy nhất một người Boss Vongola từng sử dụng đôi găng tay làm vũ khí ưa thích của mình," cậu giải thích, "và đó là Vongola Primo. Người sáng lập nhà Vongola và là tổ tiên của cậu."
~.~.~

Chương 38: A worthy successor
"Vậy ngài nghĩ sao?" Giannini hào hứng nói. "Tôi tin đây là sản phẩm tuyệt vời nhất của tôi! Một kiệt tác thực sự!"
"...Chúng là đôi găng tay," Tsuna nói, giọng điệu của cậu hoàn toàn trống rỗng, "Tớ đoán là..."
"Chúng là đôi găng tay hai ngón," Reborn nói, giọng điệu của cậu thậm chí còn trống rỗng hơn, và thẳng thừng một cách đáng sợ. "Đôi găng tay len."
Giannini tươi cười.
"Làm đi," Reborn nói.
Im lặng một lúc. "Cái gì? Tại sao? Sáng chế của tôi không tốt sao?"
"Tất nhiên nó không tốt rồi!" Reborn rít lên, khẩu súng đột ngột trong tay cậu. "Cho dù đó chỉ là món vũ khí đầu tiên của cậu ấy, người boss tương lai của Vongola cần một thứ gì đó xứng đáng hơn thế!"
Cậu cố gắng không nghĩ về Quatro và thứ vũ khí ưa chuộng của hắn ta. Ông từng là một mafia có uy tín vào thời điểm ông tiếp quản Vongola, và được biết đến với sự tàn ác của mình. Một chút điểm bất thường dễ dàng được bỏ qua khi bạn có khả năng khiến một gã đàn ông mạnh nhất biến thành xác chết. Không quá nhiều với một cậu thanh niên mười bốn tuổi yếu đuối.
"Khi sử dụng cùng với lửa, chúng sẽ chuyển đổi hình dạng-" Giannini cố giải thích, cuối cùng bị ngắt lời khi khẩu súng của Reborn chĩa vào trán anh.
"Cứ làm đi," Reborn nhắc lại.
Trong khi Reborn đang bận quan sát cố gắng lần thứ hai của Reborn, súng vẫn trong tay cậu, Tsuna đã bí mật lấy đôi găng tay đi. Chúng trông thật ấm áp, và mặc dù Reborn có thể không đồng ý, bị đánh giá thấp có vẻ vẫn ổn đối với cậu.
Với lời ra lệnh ngắn ngủi, Giannini lại cố trình bày thêm lần nữa. Trong khi vẫn trang trí bằng con số may mắn của Tsuna theo yêu cầu của cậu, những đôi găng tay khá là khác - dày, khá giống của một người công nhân, và có màu cam sáng.
Chúng cũng khá ấm, Tsuna đánh giá, sau khi đeo thử vào.
"... Nó sẽ làm vậy." Reborn thừa nhận. Cậu cho là không cần thiết phải chèn ép thêm nữa, dù sao thì Tsuna trông vẫn giống một đứa trẻ. Cậu gật đầu với chính mình. "Tiếp theo chúng ta sẽ làm cho cậu một món đồ phù hợp." 
"Cái gì? Để làm gì chứ?" Tsuna phản đối. "Đồng phục của tớ có vấn đề gì sao?"
"Thực ra đồng phục trường học thực sự không phù hợp với bất kì dịp nào mà chúng ta có thể nghĩ ra," Reborn nói với cậu, với sự khó chịu. "Có rất nhiều lúc cậu cần một thứ gì đó phù hợp hơn... và ấn tượng hơn."
"Như khi nào chứ?" Tsuna hỏi.
"Oh, cho trận chiến tranh nhẫn sắp tới, là một," Giannini rạng rỡ nói. "Tôi chắc chắn sẽ thêm các tính năng bảo vệ lửa trong bản thiết kế, vì vậy nó sẽ rất hợp thời và tiện lợi! Và tất nhiện nó phù hợp với vũ khí của ngài nữa!"
"Cái gì cơ?" Tsuna và Reborn nói, đồng thanh.
Tuy nhiên, giọng điệu của họ rất khác nhau. Với Tsuna, nó nghe như một kế hoạch phiền phức, điên rồ khác được Reborn vạch ra. Còn Reborn thì hoàn toàn không hề mong muốn điều đó. Thấy người gia sư của mình lần đầu tiên đánh mất cảnh giác khiến trong lòng của Tsuna cảm thấy không được thoải mái.
Về phần cậu, Reborn nghe có vẻ rất bối rối. Theo suy đoán của Tsuna, thì cậu đang tức giận.
Mặc dù anh không chắc vì sao, Giannini thấy mình toát mồ hôi lạnh.
~.~.~

Chương 39: New challenge
Reborn đã hành hạ Giannini một cách tàn nhẫn trước khi cuối cùng cũng cho người sản xuất vũ khí trốn đi, cảm thấy như thể một thứ gì đó khủng khiếp đã trải qua với anh ta vậy. Hầu hết những câu hỏi và câu trả lời của Reborn mà anh nhận được đều đã in vào đầu của Tsuna, nhưng những câu trả lời ấy chẳng thể cải thiện được tâm trạng của Reborn.
"Reborn?" cuối cùng Tsuna bạo dạn nói, sau một khoảng thời gian im lặng trong căng thẳng. "Trận chiến tranh nhẫn này là về cái gì vậy?"
Thở dài, Reborn kéo chiếc mũ phớt của mình xuống thấp hơn và bắt đầu giải thích. "Trận chiến tranh nhẫn là một phần trong nghi thức kế thừa của nhà Vongola. Khi boss nhà Vongola gần tới ngày thoái vị, ông sẽ trao bảy chiếc nhẫn Vongola cho CEDEF, chi nhánh môn ngoại cố vấn của Vongola. Sau đó CEDEF sẽ bổ nhiệm người kế nhiệm và trao cho họ những chiếc nhẫn."
Tsuna chậm rãi gật đầu, trong đầu tự liên hệ những gì Reborn đang nói với những bài học trước đó, đặc biệt là về những chiếc nhẫn. Và tất nhiên CEDEF là chi nhánh được dẫn dắt bởi cha cậu.
"Đúng vậy. thường thì người kế nhiệm rất rõ ràng hoặc được đồng ý trước thời hạn," Reborn nói, vẫy tay nhẹ, "vì vậy đó đều chỉ là để trình diễn thôi. Tuy nhiên, có những điều khoản cụ thể trong luật lệ của nhà Vongola nói rằng người boss thoái vị có quyền để chỉ định người đại diện để thách thức người kế nhiệm vì những chiếc nhẫn. Đó được gọi là trận chiến tranh nhẫn."
"Và Đệ Cửu đã chọn ai đó để thách thức tớ sao?" Tsuna nói, trán cậu nhăn lại. Cậu cắn môi, trông rất đau khổ - nhưng không phải là sợ hãi, như Reborn đã đoán. "Nhưng tớ nghĩ... Reborn, không phải đệ Cửu đã thuê cậu huấn luyện tớ sao? Có phải ông ấy không còn chấp nhận tớ nữa không?"
Reborn thở dài. "Tất nhiên đệ Cửu vẫn hỗ trợ cậu," cậu trấn an Tsuna. "Ông ấy chẳng có gì ngoài sự hài lòng với tiến độ của cậu cả. Không phải như thế đâu. Đây là... vì việc gì đó khác ấy."
Reborn lại thở dài. Thật khó để giải thích những việc này cho một ai đó như Tsuna, người không nghĩ mình giống với mafia.
"Cậu có nhớ Gokudera đã thách thức cậu không?" thay vào đó cậu hỏi. "Cậu ta chỉ chấp nhận cậu là Vongola X nếu cậu đánh bại cậu ta trong trận chiến. Nhưng khi cậu thắng, cậu ta không có quyền khiếu nại nữa. Đây cũng tương tự như vậy."
Sau gần một năm quen nhau, Tsuna hiểu rằng Reborn chưa bao giờ muốn hay mong đợi Tsuna sẽ thua trận chiến đó. Đó chỉ là sự sắp xếp đầy tinh vi để đưa Gokudera vào nhà của Tsuna. Phải thừa nhận rằng, điều đó không thực sự tốt với Tsuna, nhưng cậu biết Gokudera đã nhận thức được điều đó, và không ai trong số họ là không vui với kết quả đó.
Giống hầu hết những kế hoạch của Reborn, kết thúc nó luôn thành công.
"Vậy đây là... một cách cho tất cả mọi người không đồng ý với quyết định của đệ Cửu đó là đưa tớ làm người kế nhiệm được... có cơ hội để, um, mất thể diện sao?" Tsuna lý luận.
Reborn gật đầu, trông có vẻ hài lòng trong giây lát, trước khi lại một lần nữa nghiêm túc. "Về cơ bản là vậy. Và khi cậu thắng họ sẽ không có lựa chọn nào ngoại trừ chấp nhận cậu là Vongola Decimo. Nhưng sẽ không phải là tất cả mọi người, chỉ có những người có thể đứng phía sau dễ dàng nhất, và cả những người có mối hận thù lớn nhất."
Cậu thở dài lần ba.
"Xanxus," Reborn nói, phát âm của cái tên nước ngoài kia gần giống như một tiêu đề. "Con trai nuôi của Nono. Chỉ vài người mang dòng máu Vongola mới có thể dẫn dắt cả gia tộc, nhưng điều đó không ngăn cản Xanxus hết cảm thấy cay đắng vì không được thừa kế. Hắn sẽ như một đại diện cho những kẻ bất bình..."
Reborn lại thở dài thêm lần nữa.
Một khi phe đối lập với Tsuna mất đi kẻ dẫn dắt, chúng sẽ im lặng. Tuy nhiên, không phải chỉ vì không có một lí do thuận tiện nào khác. Một lí do khác chính là vì Xanxus là kẻ mạnh nhất trong số chúng. Nếu Tsuna có thể đánh bại hắn, không ai còn cơ hội nữa cả.
Nếu. Nếu Tsuna có thể đánh bại hắn.
Trận chiến này đã luôn được đoán trước, ngay từ khi bắt đầu. Reborn đã đoán được tính quan trọng của nó từ rất lâu trước khi cậu biết ai sẽ được chỉ định là người kế nhiệm của Nono.
Tuy nhiên, cậu không mong nó lại tới sớm tới vậy. Quá sớm.
Nono đang nghĩ gì vậy? Reborn thậm chí không thể hiểu được.
~.~.~