Namimori, đỉnh đồi
Đợt tập huấn đã kết thúc. Nghĩa là chỉ có duy nhất một việc trong tâm trí Tsuna: trận chiến cho thừa kế sắp bắt đầu rồi. Cậu và những người bảo vệ đã tập trung trên đồi có thể nhìn toàn cảnh Namimori. Tsuna chính là người đã chọn địa điểm vì cậu cảm thấy thật kinh khủng nếu trận chiến của họ gây hại tới Namimori. Ít nhất ở đây không có nhiều thứ họ có thể phá hủy.
Đợt tập huấn đã kết thúc. Nghĩa là chỉ có duy nhất một việc trong tâm trí Tsuna: trận chiến cho thừa kế sắp bắt đầu rồi. Cậu và những người bảo vệ đã tập trung trên đồi có thể nhìn toàn cảnh Namimori. Tsuna chính là người đã chọn địa điểm vì cậu cảm thấy thật kinh khủng nếu trận chiến của họ gây hại tới Namimori. Ít nhất ở đây không có nhiều thứ họ có thể phá hủy.
Giờ không còn bao lâu nữa. Cậu có thể cảm thấy nó trong không khí. Sự căng thẳng đột ngột dường như bao trùm cả con đồi. Cậu không hề có chút nghi ngờ nào về việc Xanxus sẽ tìm ra họ. Sau cùng đó là Varia cơ mà. Một lực lượng rất mạnh và thông thường Tsuna sẽ không muốn đối đầu. Nhưng cuộc đời của cậu vốn đã không bình thường một thời gian rất dài rồi.
Chuyển động phí bên phải lọt vào mắt cậu. Nari đang di chuyển từ phía sau của nhóm tới đứng bên cạnh cậu.
"Anh ổn chứ?" cậu thì thầm, đứng cạnh người anh sinh đôi của mình.
"Vẫn ổn." Tsuna trả lời trước khi nhìn lên bầu trời đêm. "Mặc dù anh sẽ cảm thấy tốt hơn một khi trận chiến kết thúc."
Nari mỉm cười. Cậu định nói thêm gì đó nhưng Takeshi chọn đúng lúc đó nói chen vào.
"Sẽ ổn thôi Tsuna, vì cậu đã có tất cả những gì mình cần rồi."
Đó là sự thật. Tsuna đã cẩn thận lập kế hoạch cho cuộc chạm trán với Varia. Cậu không muốn bắt đầu một cuộc chiến toàn diện với chúng. Không chỉ là vì cậu không nghĩ họ sẽ thắng được theo cách đó, mà cậu cũng không nghĩ nó sẽ tốt hơn cho tương lai. Nếu bằng vài cơ hội mà họ giành chiến thắng, Varia có thể sẽ không muốn giúp họ trong tương lai. Vì những lý do đó mà cậu đã quyết định yêu cầu một trận đấu một chọi một với Xanxus. Boss đối đầu với Boss. Và theo cách cũ giải quyết trận chiến giữa những nhà Mafia.
Reborn người đã im lặng cho đến khi đó, nghiêng chiếc mũ phớt về phía trước.
"Chúng tới rồi." anh nói khẽ.
Và đó là tất cả sự cảnh báo họ có trước khi họ thấy chính mình đối mặt với nhóm sát thủ đặc biệt Varia. Ánh mắt của Tsuna nhanh chóng lướt qua cả nhóm sát thủ, cho tới khi đôi mắt cậu ngừng lại trước thân hình đang mặc áo choàng quen thuộc. Tim cậu mất đi một nhịp và cổ cậu khô khốc lại.
"Maman?" cậu thì thầm một cách yếu ớt mà chỉ Nari người vẫn đứng bên cạnh cậu và Reborn người đang đứng ở phía bên kia, nghe thấy.
Người em trai sinh đôi nhìn cậu ngạc nhiên, nhưng Tsuna vẫn còn quá sốc để có thể chú ý tới được. Cậu có thể cảm thấy chính mình đang tái nhợt và thở nhanh trong nỗ lực lấy lại sự bình tĩnh của mình. Cậu không thể thấy được biểu hiện của người phụ nữ từ nơi mà cậu đang đứng, khuôn mặt cô gần như bị che đi bởi chiếc mũ trùm đầu. Cậu nhắm mắt lại đẩy vấn đề này sang một bên và tập trung vào nhiệm vụ của mình.
"Xanxus." cậu chào, nghe có vẻ bình tĩnh hơn cậu cảm nhận. "Tôi đề nghị một trận chiến của Boss để giải quyết trận chiến kế thừa."
Từ nơi khóe mắt cậu thấy thân hình đang mặc áo choàng kia giật nhẹ, trước khi lấy lại bình tĩnh. Tsuna đã cố hết sức để lờ đi nó. Thật khó để nhìn vào gã đáng sợ kia khi tất cả những gì cậu muốn làm lại là nhìn người mẹ mà cậu đã không gặp nhiều năm nay, nhưng bằng cách nào đó cậu đã xoay sở được. Xanxus đang trừng mắt xuống nhìn cậu.
"Rác rưởi." gã tóc đen càu nhàu, nheo cái trừng mắt của mình lại. "Ngươi có gan đấy."
Tsuna không trả lời. Cậu vẫn chưa có câu trả lời và hi vọng đây mới chỉ là bắt đầu những gì mà Xanxus sẽ nói. Cậu đã nghe được rằng Boss của Varia không phải là một người giỏi nói chuyện và dường như đó là sự thật. Đúng hơn là gã nói không nhiều. Hắn ta không thực sự cần làm vậy, khí của hắn đã đủ mạnh để khiến hầu hết mọi người sẽ run rẩy chỉ vì bị nhìn chằm chằm.
Sự im lặng căng thẳng kéo dài thêm vài phút nữa. Sau đó, Xanxus ra hiệu cho đồng bọn mình lùi lại, Tsuna lập tức làm điều tương tự với gia đình mình. Một khi hai người họ đang đứng giữa một phạm vi trống lớn, Xanxus lại lên tiếng.
"Ta sẽ không dễ dãi với ngươi đâu, rác rưởi."
"Ta chưa hề nghĩ ngươi sẽ làm vậy." Tsuna trả lời, đầu vẫn ngẩng cao.
Cậu không thể để lộ ra bất cứ sự yếu ớt nào được. Trận chiến đã bắt đầu rồi. Họ nhìn chằm chằm nhau thách thức một lúc lâu nữa. Sau đó không chút cảnh báo nào, họ bắt đầu di chuyển, ngọn lửa với màu khác nhau bùng lên xung quanh họ, bắt đầu một điệu nhảy chết chóc.
_________________________________________________________________________________
Với Reborn
Trận chiến đã bắt đầu vài giây trước và nó đã trở nên căng thẳng. Hai người di chuyển cực nhanh khiến họ chỉ có thể nhìn rõ bởi lửa mà họ sử dụng thôi. Họ đã rời khỏi mặt đất gần như ngay sau khi họ bắt đầu và giờ họ đang chiến đấu trên không gian rộng lớn hơn được cung cấp bởi bầu trời.
Trực giác khiến Reborn nhìn đi khỏi nơi mà con trai anh đang mạo hiểm mạng sống của mình, tay anh tự động với tới khẩu súng của mình.
"Cô muốn gì?" anh hỏi khi ánh mắt u ám của anh hướng về người đang mặc bộ áo choàng đen. "Viper."
"Là Mammon." người phụ nữ lập tức trả lời.
Đôi mắt Reborn nheo lại đe dọa. Anh không có thời gian cho những hành động ngu ngốc và định bắn người phụ nữ chết tiệt kia.
"Cô muốn gì?" anh lặp lại, giọng điệu của anh như gợi ý cho cái chết đầy bạo lực nếu điều tiếp theo mà cô nói không trả lời câu hỏi của anh.
Lúc này họ đang tập trung sự chú ý của hầu hết nhà Tsuna, những cậu thanh niên đang nhìn họ với sự tò mò xen lẫn lo lắng. Nari thậm chí lùi lại vài bước như thể sợ nó sẽ rất bạo lực vậy. Một đứa trẻ tốt.
"Cậu thực sự sẽ để điều này xảy ra sao?" người phụ nữ nói.
Giọng nói của cô nhỏ nhẹ và anh thấy được sự lo lắng trong đó.
"Tại sao không chứ?"
Cô làm một cử chỉ cho thấy sự bồn chồn của mình.
"Nó không thể thắng được Xanxus." cô nói.
"Và tất nhiên cô biết điều đó, có vẻ như cô đã gặp hắn ta rất thường xuyên." Reborn lạnh lùng nói.
Ngay cả cô cũng không thể dấu được sự nao núng bởi sự khiêu khích đó.
"Cậu không có chỗ để nói chuyện này với tôi đâu." cô ngắt lời, trước khi lấy một hơi thở sâu để bình tĩnh lại. "Tôi chỉ không nghĩ đây là một ý kiến tốt khi để nó làm vậy thôi."
Reborn liếc nhìn lên trận chiến trên đầu mình, giống như hai quả cầu lửa va vào nhau dữ dội.
"Điều đó không phải để cho cô quyết định." anh đơn giản nói.
Anh không nhìn cô thêm lần nào nữa, nhưng anh biết khi cô biến mất sau đó một lúc và anh có thể cảm nhận được những ánh mắt của những đứa trẻ đang hướng về anh. Anh lờ đi họ. Họ sẽ biết đủ sớm thôi. Nhưng giờ chưa phải lúc.
_________________________________________________________________________________
Với Tsuna
Tsuna biết ngay từ khi trận đấu bắt đầu rằng cậu không phải đối thủ với sức mạnh của Xanxus. Mặc dù cậu có thể cạnh tranh mặt nào đó về tốc độ, sức mạnh của cậu vẫn là kém hơn so với gã. Điều không hề đáng ngạc nhiên, xét tới việc ngọn lửa của Xanxus có khá nhiều danh tiếng. Họ gọi chúng là ngọn lửa phẫn nộ. Không phải là thứ gì đó có thể chống lại mà không hề chuẩn bị.
Thật may mắn, Tsuna đã chuẩn bị và xoay sở để chống lại một thời gian. Mặc dù cả hai đều dựa vào kỹ năng trong vài phút đầu của trận chiến, nó sớm trở nên rõ ràng và nó sớm trở thành trận chiến bằng tay không được tăng sức mạnh bởi lửa. Khi hai đối thủ quá mạnh, nó thường dẫn tới trường hợp này. Sau một mức độ nhất định, dựa vào kỹ năng chỉ dẫn tới việc phá hủy mọi thứ xung quanh họ mà không có bất kỳ ảnh hưởng gì tới đối thủ cả. Đó là lý do họ trở về sử dụng những cú đấm và những cú đá. Nó có thể không rõ lắm đối với những người chưa từng trong hoàn cảnh đó, nhưng đó thực ra là hình thức cơ bản của trận chiến một chọi một. Một nơi mà chỉ có sức mạnh mới có ý nghĩa, nhưng đây cũng là thứ duy nhất có hiệu quả.
Thật không may, Tsuna lại thua về mặt sức mạnh. Cậu đã tung được vài đòn khá ổn nhưng cậu đang chịu nhiều đòn hơn đối thủ của mình, điều đó có nghĩa là nếu họ cứ tiếp tục, cậu sẽ thua. Nói cách khác, cậu sẽ buộc phải phá vỡ dòng chảy.
Mặc dù vậy nói thì dễ hơn làm, cậu nghĩ, khi cậu bay tới đối mặt với Xanxus, né đòn trong khi tung một đòn của chính mình. Nó không trúng, và họ sớm bay ngược lại, di chuyển thành một vòng cung trước khi lại va vào nhau lần nữa. Lần này, Tsuna không né, cậu đã đỡ trọn đòn đó và sử dụng lực đẩy để bay ngược lại.
Cậu đang ở vị trí mà mình muốn. Tất cả những điều đó là để thử và sử dụng tuyệt kỹ mới và hi vọng nó sẽ thành công. Cậu nhắm mắt lại, tập trung. Ngọn lửa trên trán cậu bắt đầu bập bùng, khi cậu đưa đôi tay mình về phía trước, những ngón tay nối với nhau tạo thành một vòng tròn.
Cậu mơ hồ nhận ra Xanxus đang gầm gừ và nói gì đó. Không nghi ngờ gì về việc hắn nhận ra nó. Chĩa hai khẩu súng của hắn về phía trước, gã đàn ông tóc đen phát động một đòn tấn công mạnh mẽ.
Không hề di chuyển, Tsuna quan sát viên đạn lửa đang hướng tới cậu như thể đang chuyển động chậm vậy. Nếu tuyệt kỹ này của cậu không thành công, cậu sẽ chết, mặc dù Tsuna rất bình tĩnh khi cậu quan sát đòn tấn công này. Hiện giờ những ngọn lửa đã đủ gần để chạm vào và Tsuna làm chính xác điều đó. Ngay sau khi bàn tay cậu tiếp xúc với Ngọn lửa Phẫn nộ, chúng biến trở thành băng. Đòn tấn công đã bị ngăn lại thành công nhưng Tsuna không buông ra. Cậu tiếp tục đóng băng ngọn lửa cho tới khi nó tới tận chỗ một Xanxus đang hoảng loạn, lan sang cánh tay hắn và phần còn lại cơ thể hắn.
Khi Tsuna rút bàn tay lại, gã đã bị đóng băng hoàn toàn và rơi xuống đất. Tảng băng rơi xuống đồi, nhưng không hề bị tổn hại gì. Đó là một loại băng đặc biệt mà không thể bị phá vỡ mà.
Mệt lử, Tsuna lượn xuống và hạ xuống đất với sự nhẹ nhõm. Nó rất ngắn ngủi tuy nhiên một trong những thành viên của Varia, gã thanh niên trẻ tóc vàng với chiếc vương miện trên đầu, bắt đầu khúc khích cười điên cuồng.
"Quá tệ bọn ta đã biết cách để chống lại tuyệt kỹ đó rồi!" hắn nói, bước về phía trước với phần còn lại của Varia.
Tất cả trừ một người. Tsuna và những người khác nhanh chóng nhận ra rằng có một người không chuyển động. Tên hoàng tử quay lại, cũng nhận ra điều này.
"Mammon! Cô đang làm gì vậy?!"
Tuy nhiên, người đang mặc áo choàng kia không hề di chuyển. Tsuna cảm thấy một sự ấm áp chạy qua cậu. Maman đang giúp đỡ cậu.
"Tôi sẽ không giúp các người giải thoát hắn ta đâu." cuối cùng người phụ nữ nói.
Cô trừng mắt nhìn gã hoàng tử đang tức giận.
"Luật đã nêu rõ ràng rằng trong suốt trận chiến của Boss, sự trợ giúp từ bên ngoài sẽ dẫn tới việc thua cuộc ngay lập tức. Cho dù giờ mấy người có giải thoát hắn, Xanxus cũng đã thua trận chiến này."
Khi cô nói, cô bước về phía tảng băng và cẩn thận nhặt phân nửa nhẫn Vongola mà Xanxus đã đánh rơi và mang nó tới cho Tsuna. Cô nhẹ nhàng đặt nó lên tay Tsuna trước khi tụ họp cùng đồng đội mình.
"Chúng ta sẽ đưa hắn về Tổng bộ và giải thoát hắn ở đó. Những chiếc nhẫn khác sẽ được gửi cho cậu ngay khi nó hoàn thành."
Những gì xảy ra tiếp theo Tsuna hoàn toàn không biết vì kiệt sức cuối cùng cũng phát tác và cậu để chính mình bị chìm vào bóng tối.
