[KHR]Fanfic - Come Back To Me - Chương 36: Two thirds

Nhà Sawada
"Wahaha! Lambo-san sẽ tìm thấy cậu!"
Tsuna đổ mồ hôi khi nghe thấy tiếng cười lớn khó chịu từ nơi trốn của cậu, trong tủ quần áo. Cậu đã quyết định giành chút thời gian để chơi với Lambo, Ipin và Fuuta trước khi cậu bắt đầu kì huấn luyện đặc biệt. Mười ngày sau Varia sẽ tới và cậu không mong mình sẽ có nhiều thời gian để chăm sóc cho thành viên trẻ tuổi hơn trong gia đình cậu cho tới khi Đội Ám sát tới. Những người mà cậu đã đưa nhẫn vài ngày trước cũng vậy. Ryohei nhận chiếc nhẫn Mặt trời, Hayato là người bảo vệ Bão, Takeshi nhận chiếc nhẫn Mưa và Kyoya sẵn sàng nhận chiếc nhẫn Mây khi cậu đã nói rằng nó sẽ rất nguy hiểm. Người bảo vệ duy nhất không nhận chiếc nhẫn một cách nghiêm túc chính là Lambo. Mặc dù là người bảo vệ Sấm sét, cậu nhóc vẫn hành động như bình thường. Không phải Tsuna hi vọng cậu nhóc sẽ thay đổi, cậu nhóc nhà Bovino có lẽ còn chẳng hiểu được chuyện gì đang diễn ra.
Chiếc nhẫn duy nhất vẫn chưa có chủ chính là nhẫn Sương mù. Tsuna biết mình muốn đưa nó cho ai nhưng cậu sẽ không thể làm vậy một thời gian. Một ngày nào đó cậu sẽ làm vậy, cậu chắc chắn là vậy. Nhưng giờ chưa phải lúc. Thật không may lúc này họ lại cần một người bảo vệ Sương mù, đó là lý do Reborn đã lấy chiếc nhẫn và rời đi, đảm bảo với Tsuna rằng anh biết một người.
Tsuna thở dài. Cậu không thích phải vội vàng như thế này.
Một tia sáng đột ngột khiến cậu nhảy lên. Tủ quần áo của cậu đã bị mở ra và trong chốc lát cậu nghĩ rằng Lambo đã tìm ra cậu, nhưng không phải cậu nhóc bò đang đứng trước tủ quần áo mà là Ienari.
"Em chỉ muốn nói rằng Mẹ đã quyết định sẽ ly hôn với ba em." cậu thanh niên tóc vàng nói như thể anh trai mình không trốn trong tủ quần áo.
"Oh." là câu trả lời duy nhất của Tsuna. "Erm... Em thấy sao về chuyện này?"
Cậu thanh niên tóc vàng nhún vai.
"Em không thực sự quan tâm lắm. Có lẽ theo cách đó là tốt nhất." cậu nhìn đi chỗ khác. "Em không chắc em cảm thấy thế nào về ba mình những ngày này. Em không thể tha thứ cho ông ta vì những gì ông ta đã làm."
"Mặc dù vậy ông ấy vẫn là ba của em." Tsuna nhẹ nhàng nói.
Cậu không muốn buộc Ienari phải ghét ba mình chỉ vì những gì ông ấy đã làm.
Cậu thanh niên tóc vàng hướng ánh mắt về phía cậu.
"Ông ta cũng là ba của anh." cậu nói. "Điều đó đã không ngăn cản được ông ta."
Tsuna không biết nói gì nữa cả. Cậu đứng há hốc miệng nhìn em trai mình, cố nghĩ để nói điều gì đó. Hai anh em sinh đôi đứng im lặng trong chốc lát, trước khi Ienari tặng cho cậu một nụ cười nhẹ và đóng tủ quần áo lại.
Tsuna đập đầu vào cửa tủ. Đây chính là một sai lầm tai hại bởi một lúc sau, cửa tủ mở rộng ra và Lambo đang cười cái điệu cười đáng ghét ấy ngay trước mặt cậu thanh niên.
"Ahaha! Tìm thấy cậu rồi Dame-Tsuna!" cậu nhóc bò hét lên, nhảy lên vui sướng.
Tsuna cố gượng cười.
"Yeah cậu bắt được tớ rồi." cậu nói trước khi để mình bị kéo đi bởi cậu nhóc để tìm những người khác.
_________________________________________________________________________________

Phòng ngủ của Tsunayoshi
Sau đó rất lâu cuối cùng cậu thanh niên tóc nâu cũng có thể trở về phòng ngủ của mình, cả thể chất và tinh thần đều mệt mỏi. Ai mà biết được chơi với lũ trẻ lại là một trải nghiệm mãnh liệt tới vậy chứ? Cậu chắc chắn không biết rồi. Nếu cậu biết cậu có thể đã không đề nghị như vậy rồi... Phải nói là, cậu rất vui vì mình đã làm vậy, chỉ cần thấy niềm vui trên khuôn mặt của những đứa trẻ khi cậu thông báo rằng cậu sẽ giành phần lớn thời gian trong ngày để chơi với chúng. Nghĩ lại về nó, cậu không thể nghĩ đó là một ý kiến tồi được.
Nhất là vì cậu không thể có nhiều thời gian rảnh trong vài tuần tới. Hoặc là bất cứ lúc nào trong tương lai gần. Nhận danh hiệu Đệ Thập đem lại rất nhiều hệ quả, ví dụ như là cậu sẽ phải trải qua những đợt huấn luyện điên cuồng của Reborn. Điều đó thì cậu có thể lo được. Cậu đã trải qua những đợt huấn luyện của chàng trai ấy kể từ khi cậu còn là một đứa trẻ. Vì vậy chẳng sao cả. Điều không tốt ở đây chính là việc cậu phải chiến đấu cho danh hiệu ấy với Xanxus. Xanxus là con trai của Nono và là Boss của Varia. Tsuna biết đó chính là nhóm sát thủ không hề có lòng nhân từ. Chúng sẽ là những đối thủ rất khó đối phó. Không phải nghịch cảnh ấy khiến cậu lo sợ. Thay vào đó, cậu chưa bao giờ cảm thấy mạnh mẽ như lúc này. Không chỉ vì cậu có Papa đứng sau lưng quan sát, mà cậu còn có những người bạn tốt nhất mà bất cứ ai cũng muốn có.
Và đó cũng là lí do tại sao cậu lại miễn cưỡng đấu với Varia. Cậu không hề nghi ngờ gì về việc Hayato, Takeshi và Onii-san chắc chắn sẽ đòi giúp đỡ cậu. Điều mà cậu luôn biết ơn. Nhưng nó cũng khiến cậu lo lắng. Như Reborn nói thì cậu rất có trách nhiệm với người khác. Cậu không thể chịu nổi suy nghĩ rằng bạn bè cậu có thể bị thương.
Thật không may, đơn độc một mình lại không phải là một lựa chọn. Trừ ba cậu thanh niên đã được nhắc tới ở trên, luôn có một động vật ăn thịt tên là Hibari Kyoya. Tsuna thật khó để tưởng tượng được Kyoya sẽ để cậu đơn độc bước vào nguy hiểm. 
Cậu thanh niên tóc nâu dụi mắt với một tiếng thở dài, trước khi ngả mình xuống giường.
Cậu nghĩ là không còn con đường nào khác cả. Sau cùng thì họ đều là những người bảo vệ của cậu. Họ đã chọn nhận lấy những chiếc nhẫn ấy dù biết được họ sẽ phải gánh những gánh nặng gì nếu họ làm vậy. Suy nghĩ ấy không khiến cậu an tâm được bao nhiêu.
Tiếng gõ cửa đã gây gián đoạn dòng suy nghĩ của cậu và cậu ngồi dậy trên giường mình.
"Vào đi." cậu kêu lên, ánh mắt cậu tò mò nhìn chằm chằm về phía cánh cửa.
Cảnh cửa mở ra, Bianchi bước vào phòng.
"Hey." Tsuna khẽ nói.
Người phụ nữ mỉm cười và ngồi cạnh cậu trên giường.
Họ ngồi im lặng trong một phút.
"Tôi nghe Reborn nói là mai cậu sẽ rời đi." cô nói, phá vỡ sự im lặng.
"Yeah. Tôi sẽ bắt đầu đợt tập huấn đặc biệt. Papa và tôi đã quyết định đó sẽ là tốt nhất." cậu thanh niên tóc nâu nhìn đôi chân mình và nghịch chiếc núm giả đang đeo trên cổ cậu. "Tôi đã nhờ Basil giúp đỡ tôi và Papa cũng đã tìm cho những người khác vài gia sư rồi."
Người phụ nữ tóc hồng nhìn những ngón tay nhợt nhạt của cậu đang nghịch chiếc núm giả, chiếc nhẫn Vongola đang đeo trên ngón tay cậu.
"Cậu sẽ phải gánh rất nhiều gánh nặng." một lúc sau cô nói và Tsuna biết cô không nói về đợt tập huấn.
Cậu ngước đôi mắt nâu lên nhìn vào đôi mắt cô. Cậu trông có vẻ trầm tư trong một phút, trước khi mỉm cười trêu chọc.
"Aw, cô lo lắng sao?" cậu chế giễu hỏi. "Thật đáng yêu mà."
Người phụ nữ gắt lên, sự phẫn nộ hiện lên trên khuôn mặt cô.
"Lo lắng sao? Tất nhiên là không rồi. Đừng có vô lý như vậy." cô nói. "Tôi đang chờ tới ngày cậu biến mất đây. Reborn cuối cùng sẽ được tự do và tôi sẽ trở thành số một."
Cậu thanh niên tóc nâu khịt mũi.
"Cứ tự nói với chính mình điều đó đi." cậu nói với cô, có chút thích thú hơn.
Vẻ vui đùa biến mất trên khuôn mặt cô và cô lại một lần nữa trở nên nghiêm túc.
"Nghiêm túc đi Caelum. Cậu chắc chắn về điều này chứ?" 
"Tôi chắc chứ." cậu nói với cô với một nụ cười tự tin. "Tôi có thể gánh được cả hai phần của Trinisette. Nó không khiến tôi lo sợ đâu. Cả Luce và Aria trước đó đều làm điều đó mà. Vậy sao tôi lại không chứ?"
"Tôi biết những chiếc nhẫn Mare đã được trao cho nhà Giglio Nero tuy nhiên, nhà của họ không mạnh như Vongola." Bianchi cau mày nói.
"Đó là sự thật." cậu thanh niên thừa nhận. "Nhưng sẽ ổn thôi. Tôi đã có những người bảo vệ của mình và bạn bè mình bên cạnh rồi. Tôi có Papa và... tôi... tôi chắc chắn Maman cũng sẽ..."
Giọng nói của cậu run rẩy một chút. Đôi mắt người phụ nữ dịu đi. Caelum luôn trưng ra một khuôn mặt vui vẻ và lời nói của cậu luôn chứa đầy sự tự tin nhưng cô biết thực sự cậu đang phải chịu đựng bởi sự vắng mặt của mẹ mình. Hầu hết mọi người đều đã quên vì không biết nhiều về cô và rất ít người biết bà là ai, nhưng Caelum đã bị bỏ rơi bởi cả Papa và Maman. Theo như cô biết, Reborn là người duy nhất quên hết mọi thứ, điều mà anh sẽ không bao giờ tự tha thứ cho bản thân mình. Nhưng thực tế vẫn còn đó rằng trong những năm tiếp theo kể từ lời nguyền Arcobaleno, mẹ của Caelum chưa từng xuất hiện.
Bianchi không biết nhiều về người phụ nữ bí ấn đó. Cô biết bà không thực sự sống cùng với Reborn và Caelum và bà không phải người yêu của Reborn. Cô biết Reborn quan tâm tới bà nhưng không thích bà nhiều hơn. Cô biết bà thi thoảng mới xuất hiện, được cho là khi bà cảm thấy thích.
Tuy nhiên, cô nhận thấy nó thật kỳ lạ khi bà biến mất suốt vài năm nay mà không có lấy một lời nhắn.
Cô nhìn cậu thanh niên tóc nâu với sự cảm thông và quàng tay qua eo cậu.
"Tôi chắc chắn bà ấy sẽ sớm trở về mà."
Cậu thanh niên gật đầu và mỉm cười biết ơn nhưng Bianchi biết cô vẫn chưa thể xóa đi những nghi ngờ của cậu được. Chỉ có Maman của cậu mới có thể làm vậy và Bianchi thực sự hi vọng bà sẽ làm được.
_________________________________________________________________________________

Namimori, ngày hôm sau
Sáng hôm sau, Tsuna đang chào tạm biệt những người bảo vệ. Phải, ba trong số họ. Onii-san, Hayato và Takeshi đã tới nhà cậu sáng hôm đó để tiễn cậu đi.
"Vậy hai cậu biết mình sẽ tập luyện với ai chưa?" cậu hỏi Hayato và Takeshi.
Họ gật đầu mặc dù không nói rõ về danh tính của gia sư của họ.
"Anh thì sao onii-san."
"ANH HẾT MÌNH KHÔNG BIẾT!" người võ sĩ boxing tóc trắng hét lên.
Tsuna khúc khích cười nhẹ.
"Này, tôi sẽ là người huấn luyện cậu ta!" giọng nói phía sau họ nói.
Nhóm người quay sang và thấy hai chàng trai đang đi về phía họ. Một là Reborn, mặc bộ vét đen và áo sơ mi vàng. Người kia là một chàng trai tóc vàng và mặc một bộ quân phục. Chiếc khăn rằn ri ngăn cho tóc mái anh khỏi che đi đôi mắt xanh sáng của mình.
Tsuna nhận ra khi cậu thấy chiếc núm giả màu xanh lục đeo trên cổ chàng trai, chiếc hộp xanh nằm bên cạnh nó. Cậu thanh niên mỉm cười rạng rỡ.
"Rất vui được gặp anh." Cậu nói chìa tay ra. "Tôi là Caelum."
Cậu nhăn mặt khi nhận ra mình lại trở về với thói quen giới thiệu mình là Caelum.
"Hoặc Tsuna. Anh thích thế nào cũng được."
"Tôi là Colonello." chàng trai cười nói.
Họ bắt tay nhau và Tsuna lập tức có ấn tượng rằng cậu sẽ hợp với chàng trai này.
"Này, tôi vẫn không thể tin được cậu là con trai của Reborn." Colonello nói, dường như đang tiếp tục với chủ đề mà anh đang thảo luận với Reborn. "Này, cậu hẳn phải rất kiên cường mới có thể sống được với anh ta." anh nói thêm, trông có vẻ kinh ngạc.
Cậu thanh niên tóc nâu cười. Yeah, cậu sẽ thích chàng trai này.