[KHR]Fanfic - Dead Tears, Deserted Life - Chương 6

Tsuna đi xuống cầu thang đã 400 năm tuổi của tổng bộ Vongola sau khi cậu đóng cửa phía sau mình lại và khóa nó bằng nút ở giữa bản lề cửa - điều mà cậu thường làm mỗi tối trước khi cậu đi ngủ. Chỉ một trò đùa nhỏ, Tsuna cười khẩy trong tâm trí mình. Cậu muốn tạo ấn tượng với mọi người rằng cậu, Sawada Tsunayoshi, không phải người Nhật bình thường. Và cậu thực sự thông minh hơn họ nghĩ. Cái ấn tượng sai lầm này có thể khiến Vongola Decimo ở thế giới này - Nakamura Kai - sẽ đưa ra một quyết định Tsuna quá liều lĩnh.
Trong khi đó, bên cạnh chiếc máy bay trực thăng, Vongola Đệ Cửu đang cố an ủi người đứng đầu CEDEF vì lỗi lầm của ông khi nói chuyện với người con trai mà ông chưa từng gặp trong vài năm. Nhưng bên cạnh đó, sự thay đổi đột ngột của Tsuna cả về tính cách, cách mà cậu hành động, và cách mà cậu nói khiến chính ông cũng ngạc nhiên. Đây không còn là Tsunayoshi-kun mà ông đã gặp 6 năm trước đây khi ông tới thăm Japan trong cuộc chiến tranh nhẫn giữa Xanxus và Nakamura. Thậm chí hôm qua ba của Tsuna còn đang nói về tình trạng của con trai mình vì ông nhận được thông tin rằng con trai mình đã vấp vào viên đá và rơi xuống hồ.
"Không sao đâu, Sawada-san," Nakamura đi về phía Đệ Cửu trong khi cố an ủi Iemitsu, "Tôi cũng thấy Tsunayoshi-kun rất kì lạ. Cậu ấy thậm chí còn đánh bại Hibari-san trong một cuộc chiến! Mặc dù Hibari-san không dùng hết sức mạnh! Và cậu ấy biết vị trí của ông trong Cosa Nostra (hay là Mafia), Sawada-san." Nakamura nói khi cậu đề cập tới bảng tên được viết là 'lãnh đạo CEDEF'. Cậu ấy thậm chí còn biết dùng nhẫn để chiến đấu, nhẫn sương mù và nhẫn mưa! Và cả-"
Reborn nhảy lên và đá vào mặt Nakamura. Nakamura đột ngột dừng lại và hét lên đau đớn. "Đừng nói nữa, Dame-Kai! Công việc của Tsunayoshi-san không liên quan đến cậu." Sau đó cậu quay sang Đệ Cửu, "Chúng ta sẽ nói về nó sau." Cậu nói, "Có lẽ là sau bữa tối."
Khi Reborn cùng với những người bảo vệ Vongola (Hibari không còn thấy đâu nữa) cố để mở cánh cửa mà Tsuna đã khóa lại, Đệ Cửu nhìn xuống đất lo lắng. Vậy Tsunayoshi-kun biết về Mafia từ khi nào, ông tự hỏi. Cậu bé là một đứa bé ngây thơ, mình không muốn cậu bé bị thay đổi bởi vị trí của cha mình ở đây! Nhưng... Vẫn có dòng máu Vongola trong cơ thế nó. Lý do mà nó không ở trong danh sách ứng viên là vì Nakamura Kai là người kế thừa trực tiếp của mình...
Với tiếng nổ lớn, Reborn bắn qua ổ khóa, để Gokudera có thể đá cánh cửa mở ra. Khi Gokudera đang nguyền rủa vì dám khóa cửa lại, một nụ cười huyền bí xuất hiện trên mặt Reborn.
Mình sẽ có một người Boss thú vị đây, Reborn nghĩ trong đầu.
Khu vực sinh hoạt của tổng bộ Vongola ở trên tầng 15 ở phía Bắc. Mang theo chiếc va li, Tsuna đi xuống tầng để tới phòng khách. Trên quãng đường đó, cậu đi ngang qua phòng làm việc của Vongola Decimo. Dường như ba mình vẫn là lãnh đạo của CEDEF, Tsuna từ từ nghĩ. Ở thế giới của cậu, để tránh sự khó xử và những tin đồn ngu ngốc về 'triều đại nhà Sawada', ba cậu đã từ chức ngay sau khi Tsuna chính thức làm Vongola Decimo. Đệ Cửu vẫn ở lại tổng bộ vì ông không còn nơi nào để ở cả. Theo thói quen, Tsuna cố bước vào văn phòng của Vongola Decimo, chỉ khi cậu nắm vào núm cửa, cậu mới nhớ ra mình không còn là Vongola Decimo ở thế giới này nữa.
Quay mặt sang bên cạnh, tay cậu từ từ buông khỏi núm cửa. Một sự tuyệt vóng lóe qua trong đôi mắt cậu. Nhưng từ từ khi cậu nhắm mắt lại, cậu quay đi và hướng về phòng khách. 
Tsuna tự mình tìm phòng một phòng khách với tầm nhìn của cả tổng bộ nhà Vongola. Một căn phòng khách cũng tương tự được chú ý tới ở thế giới của cậu. Nếu mình là một gián điệp hay sát thủ, đây sẽ là nơi rất tốt để trốn. Cậu nghĩ khi đặt hành lí của mình vào tủ quần áo nhỏ. Vì lí do đó, Tsuna đã phá hủy căn phòng khách này ở thế giới của cậu để tránh những việc như vậy xảy ra. Bữa tối ở Vongola thường là 6h30. Đó là một truyền thống còn sót lại từ tận đời thứ nhất nhà Vongola. Do đó cậu phải đi xuống vào giờ đó.
Nơi ăn tối thông thường cho những người bảo vệ và Reborn là ở tầng chính trong thế giới của cậu, một phòng ăn tương tự đã được sử dụng bởi thế hệ Primo 400 năm trước. Do đó có lẽ Nakamura cũng sẽ ăn tối ở đây. Tsuna nghĩ khi cậu thay sang áo phông và quần jean. Vuốt tóc về phía sau và buộc tóc lại thành kiểu tóc đuôi ngựa ngắn như Gokudera từng làm, Tsuna hướng về phía phòng ăn sớm hơn nửa tiếng. Cậu quyết định khám phá nơi này để xem có gì khác ở phiên bản này so với phiên bản của cậu không.
Đã qua 6h30, giờ đã là 6h35. Mọi người đều ở đây trừ Nakamura, Tsuna và Reborn. Chrome đang nhìn Mukuro-sama người đang cố giết Hibari với cái trừng mắt của mình. Mukuro chỉ lờ đi và nhìn chằm chằm về phía cửa. Đệ Cửu đang nói chuyện với ba của Tsuna người đang đổ mồ hôi lo lắng và liếc về phía cửa mỗi 10 giây. Yamamoto và Gokudera đang nói chuyện 'thân thiện' với nhau về sự kì lạ của Sawada Tsunayoshi. Sasagawa đang đá Lambo bay về ghế của mình sau khi đang cố leo lên anh và chìa ra chiếc nĩa.
Sau đó cửa mở ra. Tsuna là người đầu tiên xuất hiện trước tầm mắt mọi người. Cậu đang cười trang nhã với mọi người. Khi cậu nhận ra Đệ Cửu, cậu cúi đầu nhẹ như cậu đã làm một giờ trước, và hoàn toàn lờ đi ba mình lần nữa. Giờ Iemitsu đã phải rơi nước mắt. Nakamura để cho Reborn ngồi trên vai mình đi theo, trả lời ánh mắt lo lắng của mọi người với nụ cười nhẹ.
"Tsunayoshi-san," Reborn nhảy ra khỏi vai Nakamura và dẫn Tsuna tới chỗ ngồi, trong sự ngạc nhiên của mọi người, cậu cười nhẹ với Tsuna, "Xin hãy ngồi đây."
"Nhưng Reborn-san-!" Gokudera phản đối.
"Yeah Reborn," Nakamura phàn nàn, "Chỗ đó là của-" Lời nói của cậu bị ngắt lại bởi ánh mắt cảnh báo của Reborn.
Tsuna giả vờ trông bối rối vì cuộc trò chuyện kì lạ này. Nhưng cậu hoàn toàn biết tại sao mọi người cứ nhìn cậu và Reborn. Chỗ mà Reborn dẫn cậu tới là chỗ ngồi thông thường của Boss nhà Vongola, một truyền thống 400 năm rồi. Vậy Reborn đang cố thử mình sao? Tsuna cười nhếch mép trong đầu mình, Hay đấy, hãy có vài trò vui nào.
Đặt tay mình lên phía sau ghế, Tsuna vờ như nắm vào chiếc ghế, chờ đợi phản ứng của Reborn. Khi bàn tay cậu chạm vào nơi mà chữ 'X' đã được khắc vào, cậu thả tay ra với sự ngạc nhiên. Sau đó cậu nhìn Reborn với ánh mắt đổ lỗi khi tay cậu chỉ vào chữ X.
"Reborn," Cậu nói nghiêm túc, "Tôi nghĩ chiếc ghế này thuộc về Boss nhà Vongola, cậu đang cố khiến tôi mất mặt sao?" Sau đó Tsuna bước về phía Nakamura Kai. "Nakamura-kun," Cậu nói khi cậu đẩy chậm chiếc ghế ra, "Xin hãy ngồi xuống." Cậu cúi nhẹ với Nakamura, chìa một bàn tay ra tới Nakamura, mọi ngón tay đều thẳng: cách thông thường để mời một Boss Mafia ăn tối bởi một người cùng cấp như Mafia boss hay một cấp thấp hơn.
"Huh-!" Nakamura nói trong ngạc nhiên. Cậu đã quen thuộc với tư thế này rồi, cậu đã thấy nó rất nhiều lần trước đây. Mặc dù cậu hành động hơi ngu ngốc trước những người gần gũi với mình mình, Nakamura có thể hành động theo nghi lễ khi tới bữa tối hay có một cuộc họp giữa những nhà liên minh. Nhìn vào Tsuna, cậu lập tức vào thể nghi lễ của mình. "Cảm ơn cậu rất nhiều, Tsunayoshi-kun." Cậu cúi nhẹ trả lời Tsuna và ngồi vào ghế. Tsuna đẩy ghế vào cho cậu và đi thẳng về cánh cửa bí mật đằng sau ghế của Nakamura thứ sẽ dẫn tới phòng ăn cá nhân của Boss Vongola khi cậu không muốn làm phiền.
Trong ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, Tsuna lại cười trang nhã. "Nấm Ricotta với li rượu Sicilian 1987. Không đá." Tsuna lịch sự gọi người hầu bàn. "Cố làm nó trong 5 phút, vì tôi đang khá đói."
Khi cậu thấy Yamamoto đánh rơi chiếc nĩa của mình vì ngạc nhiên và mắt Gokudera như nổ đom đóm, Tsuna mỉm cười lần cuối và đóng cánh cửa phía sau mình. 
Chẳng có ý nghĩa gì cho chúng ta sống ở thế giới này cả.

2 nhận xét

Author
avatar

Tại sao không có nút like :-?

Balas
Author
avatar

Cái template này ko có nút like. haha :v

Balas