[KHR]Fanfic - Dead Tears, Deserted Life - Chương 21


"Sawada-san, tôi vẫn không hiểu ý của cậu về trận chiến lớn ấy." Gokudera chậm rãi hỏi trong khi lắc đầu. "Vậy, đang có chuyện gì vậy? Và ý cậu là gì khi nói Juudaime đang tấn công chúng ta?"
Tsuna nhìn ra ngoài cửa sổ, cậu có thể cảm nhận được lửa của Nakamura đang tới ngày càng gần hơn. Cắn môi của mình, cậu lớn tiếng tuyên bố. "Giờ không còn thời gian mà giải thích nữa đâu. Nếu các cậu muốn thấy sự thật, tôi đề nghị các cậu vào không gian ảo ảnh kia." Cậu lấy ra chiếc nhẫn sương mù và tạo ra một khu vực ảo ảnh để đưa người bảo vệ vào trong.
"Ok." Reborn gật đầu mà không hỏi thêm câu nào, khiến mọi người đều ngạc nhiên. Sau đó cậu lấy ra khẩu súng Leon, "Ok, mọi người cùng vào trong khu vực đó, nếu không..." Cậu bắn lên trần nhà. Vài mảnh vỡ rơi xuống đất, tạo ra một tiếng động khá lớn. Những người bảo vệ run lên một chút và bước vào không gian ảo ảnh mà không hề vui vẻ hay giận giữ cũng như phàn nàn. Trước khi cậu bước vào trong, Reborn quay đầu và nhìn Tsuna đang quay lưng lại với cậu, đã ở thể Hyper. "Một câu hỏi cuối cùng thôi, Tsunayoshi-san."
"Nói thẳng ra đi." Tsuna bình tĩnh nói và kiểm tra chiếc dao ngắn của mình bên trong áo khoác. "Mau lên."
Ngập ngừng 1 giây, Reborn chậm rãi hỏi. "Tsunayoshi-san, cậu có nhẫn Vongola không?"
Im lặng. Tsuna ngừng chuyển động tay mình. Hôm qua cậu cuối cùng đã hiểu tại sao nhẫn Vongola của Nakamura Kai lại chuyển thành giả sau khi cậu tới thế giới mới này. Đó là một luật đơn giản được tạo ra bởi chính người khai sinh ra Vongola. Nếu vì vài lí do mà 2 chiếc nhẫn Vongola xuất hiện trong cùng một thế giới cùng một thời điểm, người nắm giữ năng lực mạnh hơn và quyết tâm cao hơn sẽ nắm giữ nhẫn Vongola thực sự. Luật này chỉ giới hạn với chiếc nhẫn Vongola bầu trời mà thôi. Khi Tsuna tới, nhẫn của Nakamura đang ở trong tay Bernardino Vassallo chính là giả, vì vậy Tsuna nắm giữ nhẫn thật. "Đúng vậy, tôi có." Tsuna chậm rãi nói. "Và cậu sẽ không biết tại sao."
"Tôi hiểu." Reborn gật đầu khiến Tsuna ngạc nhiên. "Vì tôi nghĩ tôi cũng đã biết tại sao rồi."
"Vậy tốt." Tsuna ngắt lời Reborn. "Giờ hãy vào trong thế giới ảo ảnh ngay khi có thể không tôi sẽ đá cậu vào đấy." Nakamura sẽ tới đây trong 30 giây nữa, Tsuna không biết gì về sức mạnh thực sự của Nakamura. Nhưng từ kinh nghiệm kiếm được trong nhà Vassallo, Nakamura khá khỏe.
"Chắc chắn rồi." Reborn bước vào trong căn phòng ảo ảnh. "Boss." Thế giới ảo ảnh ấy đã tự động đóng lại khi Reborn bước vào trong với ánh mắt của những người bảo vệ. Reborn-san vừa gọi Sawada Tsunayoshi là 'boss' phải không vậy?
"..." Tsuna rơi vào im lặng. Cơ thể của Nakamura xuất hiện xuất hiện cách cậu 5m 1 giây sau khi thế giới ảo ảnh ấy được đóng lại. Cái sát khí trên cơ thể Nakamura là tột cùng, còn hơn cả Hibari Kyoya nữa. Tsuna rùng mình một chút khi cậu thấy cái không khí lạnh lẽo phát ra ngay trên cơ thể mình. Kiểu tóc của Nakamura giống với cậu. Giờ, cả hai đều đang cúi thấp đầu, nên không ai có thể thấy được biểu hiện của nhau.
"...Cậu là ai...?" Trước sự ngạc nhiên của  Tsuna, Nakamura lên tiếng trước. Bernardino Vassallo không nói với mình về sự xuất hiện của người này. Nakamura nghĩ. Tên này là ai? Cậu có cảm giác có chút quen thuộc. Cậu hẳn phải đã thấy cậu ấy nơi nào trước đó.
"Cậu không cần phải biết. Tsuna nói khi cậu giơ bàn tay trái mình lên. Chờ đã, cậu nói với chính mình, mình cần phải biết mình cần tìm ra điều gì trước đã. Bình tĩnh nào, Sawada Tsunayoshi. "Vậy cậu là ai? Tôi không chắc tôi biết cậu?"
"Oh, cậu không biết tôi sao?" Nakamura cười nhẹ. Ngay sau khi cậu làm vậy, Gokudera và những người bảo vệ còn lại đang quan sát tình hình với lông mày của họ đang nhướn lên. Thật kì lạ. Đó là suy nghĩ trong tâm trí Gokudera. Nụ cười của Juudaime không giống như vậy. Nụ cười của ngài ấy trong sáng hơn! Có chuyện gì vậy, Juudaime? "Tôi thực sự là Nakamura Kai, Vongola Decimo."
[Tiếng Nhật <Chỗ này tác giả giữ nguyên tiếng nhật. Fanfiction không cho Copy nên t cũng chẳng thể copy nguyên văn sang được nên ghi vậy nhé>] Tsuna bình tĩnh nói bằng tiếng Nhật. Đây là một mẹo mà cậu quyết định sử dụng với Nakamura Kai để kiểm tra xem đây là Nakamura Kai thật hay không. Khi Bernardino đang đóng giả Nakamura, hắn không nói một từ tiếng Nhật nào trừ lúc giới thiệu chính mình tại lớp học ở Nhật Bản. Nếu Nakamura này là giả...
[Tiếng Nhật] Nakamura trả lời bằng tiếng Nhật một cách thành thạo, không đồng ý với Tsuna người vừa nói cậu không phải là Vongola Decimo. Tsuna cắn môi khi mẹo của mình thất bại.
[Tiếng Nhật] Tsuna trả lời chậm rãi khi cậu nghe câu hỏi của Nakamura Kai. Sau đó cậu từ từ ngẩng đầu lên. Giờ đã có thể thấy được đôi mắt của Nakamura Kai. Tsuna rùng mình một chút khi thấy màu của đôi mắt ấy. Một màu đỏ của máu, một màu hiện đang dính đầy cơ thể cậu. Đầu cậu đau đớn khi thấy màu này. Nhưng... nhưng không phải đôi mắt của Nakamura là màu xám sao? Tsuna tự hỏi chính mình. Đó cũng là câu hỏi trong đầu của những người bảo vệ. Sao nó lại chuyển thành đỏ? Cái loại màu đỏ đó?
[Tiếng Nhật] Nakamura chậm rãi nói khi cậu bước tới gần Tsuna. [Tiếng Nhật~] Hắn ta thì thầm, đủ để khiến Tsuna nghe thấy. "Sawada Tsunayoshi, không, Rafael Piazza?" Nhìn vào biểu hiện hoảng loạn của Tsuna, một nụ cười bí ẩn xuất hiện trên khuôn mặt Nakamura. Tới gần Tsuna hơn người vẫn đang bất động, Nakamura nâng cằm Tsuna lên với bàn tay nhợt nhạt. Vui sướng vì khiến Tsuna kinh ngạc, hắn cúi gần vào mặt Tsuna hơn như thể cố hôn vào cằm cậu. Tsuna cố lùi lại, nhưng cậu thấy cơ thể mình không thể di chuyển được.
Trong thế giới ảo ảnh, những người bảo vệ và Reborn đều bất động. Họ đều nhận ra có gì đó không đúng với Nakamura. Nhưng Nakamura đang làm những điều này với một chàng trai khác với một biểu hiện kì lạ? Jeez. Đây rõ ràng không phải là Nakamura Kai. Reborn nghĩ trong đầu mình, tay cậu nắm chặt vào khẩu súng. Nhưng đây rõ ràng là cơ thể của Dame-Kai. Linh hồn cậu đâu rồi, Kai? Nó đang ở chỗ quái nào rồi!
Nakamura nghiêng sang tai Tsuna. Chậm rãi, hắn thì thầm một câu vào tai của Tsuna. Trong khi Tsuna đang cố phản ứng lại trước câu nói đó, hắn ôm nhẹ Tsuna. Trước khi Tsuna có thể phản ứng, hắn đẩy Tsuna vào góc phòng bên phải phía sau họ.Hắn ta chầm chậm hôn vào môi của Tsuna.
"CÁI ĐÉO GÌ VẬY!" Tất cả những người bảo vệ trong thế giới ảo ảnh hét lên. Nhưng thế giới bên ngoài không thể nghe thấy họ. Đương nhiên, không thể nhận ra được sự sự tức giận và ngạc nhiên. Họ đều đang bất động bởi cử chỉ của Nakamura, và cả Tsuna vì không chống trả lại. Nhưng lần này, Mukuro nhận ra có gì đó không đúng. Anh nhìn thấy sự phán chiếu ánh sáng trên tay áo Nakamura. Anh lập tức cảm thấy sự nguy hiểm. Có lẽ nào nó là...!
Tsuna hoàn toàn bất động trước câu nói mà Nakamura thì thầm cạnh tai mình. Cậu hoàn toàn không thể nhúc nhích. Nakamura có lẽ đã áp dụng một số 'thần chú' vào cậu. Cảm thấy răng của Nakamura cắn mạnh vào môi trên của mình, Tsuna nhẹ mở miệng trong đau đớn. Máu của cậu chảy đầy miệng, vì vài lí do nó có vị như nước biển vậy. Một vệt máu chảy xuống khóe miệng. Nakamura bắt đầu hành động thậm chí thú tính hơn, hắn cúi gần hơn vào Tsuna và đưa lưỡi vào trong miệng Tsuna, tay hắn nắm hai bàn tay cậu thậm chí chặt hơn. "Ohwo..." Tsuna nói nhỏ khi cậu cảm thấy lưỡi mình đang bị cuốn lấy. Nhưng cậu không thể nhúc nhích một chút nào, ngay cả khi Tsuna đã giải được cái thứ 'thần chú' đó nhờ khả năng tuyệt vời của mình. Cậu chỉ quá sốc, và sợ hại theo vài ý nghĩa nào đó.
"Tsuna-chan, Vongola Decimo của thế giới khác, hãy đưa ta chiếc nhẫn, nếu không ta sẽ giết hết mọi người ở đây. Được chứ ~"
"Cậu có thể đưa ta nhẫn Vongola không, Tsuna-chan~" Nakamura nói với nụ cười xảo trá, đôi ngươi đỏ của hắn thậm chí còn mở to phấn khích. "Cậu muốn làm điều đó lần nữa sao?" Hắn nói khẽ khi lại áp sát vào Tsuna lần nữa. Tsuna chỉ ho, cậu cố thoát khỏi Nakamura bằng cách đẩy nhẹ cơ thể hắn ra. Sau đó...
"Nguy hiểm! Sawada Tsunayoshi!" Mukuro hét lên trong thế giới ảo ảnh. Nhưng Tsuna không thể nghe thấy gì. Sau đó Reborn cũng nhận ra nó...
Độp, độp, độp, độp... Một vài  chấm máu xuất hiện dưới đất, 2 giây sau, cơn mưa máu đổ ào xuống nhanh hơn. Sàn nhà quanh Tsuna và Nakamura sớm trở thành một bể bơi chứa máu nhỏ.
"Dồn ép..." Miệng Reborn mở to khi khi cậu thì thầm những từ đó. Đôi mắt Mukuro mở to khi anh nhận ra tình hình thực sự. " Sự dồn ép... hoàn hảo..."
"Cậu rất nhanh đấy, Tsuna-chan, sự phản xạ thật sự rất nhanh, ta phải nói là, giỏi hơn nhiều so với Nakamura Kai." Nakamura chậm rãi nói khi hắn cố lau đi máu bên khóe miệng mình. "Luôn luôn gây ngạc nhiên, Sawada Tsunayoshi."
"Nah, tôi nên nói gì về ngài đây, I-san, hay tôi nên nói là, linh hồn của Cesare Rizzo-san, huh?" Tsuna nói khi cậu loạng choạng đứng lên, tự hỗ trợ mình bằng bức tường phía sau. "Cũng theo tôi tới thế giới này."
"Yeah, đó là một sự trùng hợp." Nakamura Kai, không, Underboss I, không Cesare Rizzo nói khi hắn cố rút con dao đâm thẳng vào bụng mình. "Nhưng đó là một sự trùng hợp tuyệt vời đấy chứ, ta phải nói vậy. Cho ta thêm cơ hội khác để phá hủy nhà Vongola đã đem lại cho ta nhiều đau đớn."
"Owi." Tsuna nói khi cậu chạm vào vết thương trên ngực. Cậu cảm thấy lá ngực bên phải của mình đã bị cắt qua, nó trở nên khó thở hơn một chút. Cậu phải kích hoạt nhẫn mặt trời nhanh chóng nếu không sẽ có chuyện. "Dường như ngươi cũng may mắn nhờ Shiro-chan, nhưng chỉ là tới đây sớm hơn ta tới 4 năm."
"Yeah," Cesare Rizzo nói với nụ cười cay đắng. "Byakuran đã mắc một sai lầm ngu ngốc, thực sự ngu ngốc."

"Tsu-chan!" Byakuran nhận ra quyết định của Tsuna và kêu lên. "Đừng làm vậy, cậu sẽ chết! Sao cậu lại đang cố đóng băng chính mình trong tảng băng cùng với Cesare Rizzo? Cậu biết trong chúng ta không ai có khả năng tan chảy tảng băng ấy mà. Thậm chí cả Giotto cho dù ông ấy có mạnh hơn đi chăng nữa, ok?"
"Dame-Tsuna." Reborn hiện đã tỉnh táo chậm rãi nói. "Cậu đang cố giết chết mình sao?"
Tảng băng hiện đã hoàn toàn đóng băng Cesare trong đó, cùng với hai tay và hai chân Tsuna. Chiếc nhẫn mây vẫn đang sáng những ánh sáng cuối cùng trên ngón tay Cesare. Nhưng hiệu ứng vẫn tiếp tục.
Tsuna thậm chí không cố trốn thoát. Cậu chỉ đứng đó, và nói 3 từ với Reborn. "Tớ xin lỗi."
Trước khi tảng băng hoàn toàn đóng băng Tsuna, Byakuran lấy một tay gõ nhẹ vào đầu Tsuna trước khi tay anh cũng bị đóng băng bởi tảng băng vẫn đang nhân bản. 
Tảng băng chứa cả Tsuna và Cesare rơi xuống từ giữa không trung, hạ xuống ngay trước mặt Reborn. Khi linh hồn Cesare đã bị đóng băng bên trong, chiếc hộp quanh Reborn biến mất, và cũng là dấu vết cuối cùng của linh hồn Tsuna.
"Cảm ơn cậu rất nhiều, Byakuran Gesso." Reborn nói khi cậu quay sang Byakuran người đang ho vì vài giọt máu. "Đưa linh hồn Tsuna tới một thế giới song song khác nơi mà cậu không còn tồn tại nữa trước khi tảng băng hoàn toàn đóng băng cậu ấy sự dụng sức mạnh còn lại của nhẫn Mare, một hành động khôn ngoan."
"Thật tốt khi cậu nhận ra, Arcobaleno." Byakuran ho nhẹ khi anh cố đánh bay đi băng trên tay áo mình. "Tôi hi vọng Tsu-chan có thể sống tốt ở thế giới song song khác cho tới khi tôi tìm được cách đưa cậu ấy lại." Sau đó Byakuran bắt đầu nhìn chằm chằm Cesare bị đóng băng bên cạnh Tsuna, một câu hỏi xuất  hiện trong đầu anh: Cesare Rizzo có thực sự đã chết?

"Khi ta tỉnh lại, ta thấy mình đang làm việc như một thư ký trong nhà Vassallo. Vì vậy ta đã bày kế hoạch cho mọi việc, bao gồm cả sự phản bội của tên bảo vệ và cái chết của boss Vassallo quá cố." Cesare nói khi hắn nghiêng đầu. "Ta không biết cậu cũng ở thế giới này, Tsunayoshi-kun, ta chỉ muốn tiêu diệt Vongola, đó là tất cả."
"Vậy ta đoán kí ức của Nakamura về việc đã giết boss nhà Vassallo cũng là giả." Tsuna nói khi cậu kích hoạt nhẫn mặt trời đằng sau lưng mình, "Chỉ là một phần trong kế hoạch để đem lại cho những Underboss quyết tâm tiêu diệt nhà Vongola. Nhưng khi ngươi thấy ta, ngươi đã mất hết sự bình tĩnh và quyết định giết toàn bộ nhà Vassallo để che giấu đi cái chết của ta. Nhưng xin lỗi ngươi đã thất bại, nhẫn của ta đã bảo vệ ta."
"Ta biết." Cesare nói với nụ cười khoái trí, vì vài lí do. Vết thương trên bụng hắn đã được chữa trị, vết cắt lớn trên ngực Tsuna cũng vậy. Từ từ, Cesare rút tay trái ra và kích hoạt Tornator. Một ngọn lửa đen phát ra từ Tornator.
"Đoán là cậu muốn kết thúc những trải nghiệm vui vẻ trong hôm nay luôn phải không?" Cerase nói với tiếng cười ngắn ngủi.
"Đương nhiên," Tsuna nói khi đang nhìn vào ngọn lửa đen. Ngọn lửa đó có lẽ nào là... không... không thể nào, đó là kĩ thuật cấm mà! "Ngươi không vậy sao?"
"Ta cũng vậy." Cesare nói khi hắn liếm vết cắt nhỏ trên mu bàn tay mình. "Hãy vui vẻ chút nào."

1 nhận xét:

Author
avatar

tự dưng muốn ship cặp Cesare27 :V

Balas