Mặt trời buổi sáng chiếu ánh nắng xuống thế giới trên bầu trời. Mây trôi lơ lửng ở phía trên. Nó là một ngày bình thường như những ngày khác. Nhưng, nó không đúng với Tsuna. Một người bạn học nào đấy, đặc biệt lại là con gái, tới chỗ cậu. Trước tiên, Tsuna thực sự không tập trung tới vấn đề này cho tới khi cô gái nói gì đó không thể tin được. Nếu cậu nhớ chính xác, cô là một trong những cô gái như là 'yaoi'... Tsuna nuốt nước bọt lo lắng.
"Neh Tsuna, cậu có phải uke không? Nếu như vậy, đó là Yamamoto? Hay là Gokudera? Hay cậu thích cả hai người họ?" Cô hỏi nhanh và vui vẻ.
"Eh? Cậu đang nói gì vậy? Uke là gì và Yamamoto và Gokudera-kun liên quan gì ở đây?"
Đôi mắt cô gái bùng lên quyết tâm. Vì vài lí do, Tsuna muốn chạy đi ngay khi có thể. Đôi mắt cô ấy thực sự kì lạ. "Một 'uke' là một người đang trong mối quan hệ nam với nam đó." Tsuna lập tức tái mét. Về mọi việc, không thể nào cậu lại là một 'uke' được, ít nhất là trong một mối quan hệ với trai.
"Còn Yamamoto và Gokudera, họ là 'seme'. Vậy cậu thích ai vậy Tsuna?"
"Tớ-tớ chẳng biết c-cậu đang nói về điều gì cả?" Tsuna nói, run rẩy trong từng lời nói của mình.
"Những gì tớ đang cố gắng nói là cậu muốn ai là bạn trai mình? Hoặc ai là người cậu muốn ngủ chung giường?" Cô cười khúc khích nham hiểm khi hỏi.
Cậu thanh niên tóc nâu tội nghiệp dựa vào ghế. Chẳng có cách nào để cậu trả lời câu hỏi đó cả. Trời ơi, cô gái tiếp tục nhìn chằm chằm vào cậu với sự quyết tâm. Cậu nên làm gì đây? Cậu quay sang và thấy Gokudera và Yamamoto đang hướng về phía họ. "Hey cô kia, cô nghĩ cô đang làm cái quái gì với đệ Thập vậy hả?" Gokudera gầm lên. Cô quay sang.
"Tên tớ là Miya. Và tớ chỉ đang hỏi cậu ấy thôi."
"Oh. Cậu hỏi cậu ấy gì vậy?"
"Cậu ấy muốn một mối quan hệ hoặc ngủ chung giường với ai trong hai cậu?" Miya nói với đầy sự tự tin.
Cả hai người con trai cao lớn hơn cảm thấy như thể có gì đó rơi vào họ khi họ nghe được câu hỏi. Tsuna không thể không che mặt đi với đôi tay mình, đỏ mặt. Miya, không hiểu được tình hình, chọc chọc vào má đang đông cứng của Gokudera. 'Đó có phải như những gì mình nói?' Cô nghĩ. Cô tiếp tục chọc cho tới khi một trong hai hồi phục lại các giác quan của mình.
"Và Tsuna đã trả lời chưa?" Yamamoto nói, là người duy nhất trở về với thực tại.
"Không. Nhưng nếu cậu ấy muốn một người dịu dàng, cậu ấy sẽ chọn Yamamoto. Nếu cậu ấy thích người thô lỗ, cậu ấy sẽ chọn Gokudera." Cô giải thích.
Điều đó khiến Gokudera hồi phục lại giác quan. "Kh-không đời nào ta lại thô lỗ với đệ Thập cả!" Gokudera hét lên. Miya cười khẩy trước câu nói đó. Cô đặt tay lên môi mình để giấu đi nụ cười. Gokudera lùi lại, biết rằng có gì đó sai sai với cô gái này. Tsuna cũng nhân cơ hội nhìn lên để xem đang có chuyện gì xảy ra.
"Vậy, Gokudera, cậu thừa nhận là cậu sẵn sàng ở bên Tsuna?"
"Kh-không, đó không phải ý của ta! Đệ Thập sẽ không quan tâm tới ta để bắt đầu đâu."
"Oh, cậu có chắc về điều đó mà chưa hỏi Tsuna không?" Cô hỏi, kiểm tra cậu thanh niên xài bom.
Cả 3 người đang đứng nhìn xuống cậu thanh niên tóc nâu đang bối rối. Tsuna giơ tay lên phòng thủ. "Tớ không hiểu tí gì về điều này hết! Đừng kéo tớ vào cái thế giới kì lạ của cậu." Cậu nói khi cậu vung tay từ bên này sang bên kia một cách nhanh chóng. Miya thở hắt ra thất vọng. Có một 'uke' phủ nhận vai trò của mình là điều mà cô có thể đối phó được. Nhưng có một 'uke' như vậy nói thế giới của cô là kì lạ thì có chút khó chịu.
"Nó không hề kì lạ tí nào cả. Nếu tớ là cậu, tớ sẽ hạnh phúc khi tớ có hai người bạn học nổi tiếng này có khả năng là người yêu mình." Cô khoanh tay tức giận.
"Gokudera-kun và Yamamoto có khả năng trở thành người yêu của tớ từ bao giờ vậy?" Tsuna kêu lên kinh ngạc.
"Thì, nó bắt đầu từ khi mới bắt đầu rồi. Một vài người hâm mộ của mấy cậu nghĩ rằng nó bắt đầu từ khi cậu cứu Gokudera khỏi mấy quả bom và Yamamoto từ việc nhảy xuống từ sân thượng."
"Tớ không hề biết mọi người lại thấy điều đó! Tớ hiểu vụ mà Yamamoto cố gắng tự tử, nhưng vụ Gokudera dính bom thì không."
"Nhưng, họ thấy. Và họ muốn thêm nhiều cảnh giữa cậu và hai người họ. Nếu cậu không làm cho điều đó xảy ra thì những người hâm mộ sẽ tới gặp cậu trước." Miya cảnh báo.
Cô thổi một nụ hôn cho Tsuna khi đi khỏi. Tsuna nhìn về phía hai người bảo vệ đang bất động đứng trước mặt cậu. Thật không may, câu hỏi và cách suy nghĩ điên rồ của cô ta có hơi quá nhiều để họ tiếp thu được. Tsuna bước ra khỏi chỗ ngồi của mình và vẫy tay trước mặt hai người họ. Cậu có lẽ sẽ như vậy nếu cậu có thể. "Hai cậu ổn chứ?" Cậu quan tâm hỏi.
Nhưng cả hai không phản ứng nhanh như cậu hi vọng. Có lẽ, họ quá sốc khiến họ bị tê liệt. Trời ơi, cậu nên làm gì? Cậu chẳng có một đầu mối nào giúp đưa họ trở lại bình thường. "Cậu nên hôn họ." Một giọng nói từ xa trả lời. Tsuna nghĩ về nó. Có thể nó sẽ thành công. Nhưng ai mà biết được hai người bạn thân nhất của cậu sẽ phản ứng thế nào. Chờ chút đã... Sao cậu lại nảy ra cái ý tưởng kỳ quặc như vậy?
Tsuna quay sang và thấy Miya đứng hơi xa so với cậu cùng với cái mic. Cậu mở to mắt, "Cậu đang làm gì vậy?" Cậu kêu lên.
"Tớ chỉ đang làm việc của mình thôi. Giờ, hãy tiếp tục việc cậu đang làm đi." Cô nói rõ ràng với cái micro.
OXO
"Cô Miya ấy chắc chắn rất hài hước." Yamamoto cười phá lên.
"Ngươi bị ngốc hay làm sao vậy Tên ngốc bóng chày? Cô ta đang khiến đầu óc đệ Thập bị mu muội đấy!" Gokudera gầm lên.
Tsuna thấy lông mày của mình nhăn lại khi tên của người hâm mộ điên rồ ấy được nhắc tới. Sau khi thành công lấy cái micro đi, cậu đã dùng nó để gọi Gokudera và Yamamoto trở về thế giới thực. Và cậu phải nói rằng cô có thể sẽ gây ra một trận chiến nếu cô muốn. Yamamoto tiếp tục cười khi Gokudera hét lên với cậu. "Mọi thứ cuối cùng cũng trở về bình thường." Cậu lẩm bẩm với chính mình.
"Đừng nghĩ nó sẽ kết thúc quá sớm, Tsuna vô dụng." Giọng nói trẻ con trả lời lại.
"Ngươi bị ngốc hay làm sao vậy Tên ngốc bóng chày? Cô ta đang khiến đầu óc đệ Thập bị mu muội đấy!" Gokudera gầm lên.
Tsuna thấy lông mày của mình nhăn lại khi tên của người hâm mộ điên rồ ấy được nhắc tới. Sau khi thành công lấy cái micro đi, cậu đã dùng nó để gọi Gokudera và Yamamoto trở về thế giới thực. Và cậu phải nói rằng cô có thể sẽ gây ra một trận chiến nếu cô muốn. Yamamoto tiếp tục cười khi Gokudera hét lên với cậu. "Mọi thứ cuối cùng cũng trở về bình thường." Cậu lẩm bẩm với chính mình.
"Đừng nghĩ nó sẽ kết thúc quá sớm, Tsuna vô dụng." Giọng nói trẻ con trả lời lại.
Cả ba người con trai nhìn sang và thấy Reborn đang đứng phía sau họ. Cậu nhếch mép cười khi tiến về ba người họ. Tsuna đã biết rằng người gia sư của mình tới vì điều gì đó. "Vụ việc hôm nay khá là rõ ràng. Nhưng tôi muốn tự mình có được vài câu trả lời." Cậu nói một cách nham hiểm. Cậu thanh niên tóc nâu nuốt nước bọt, biết rằng đứa trẻ này định nói gì tiếp theo.
"Vậy, cậu sẽ chọn ai Tsuna vô dụng? Tôi chắc chắn cậu ở quá xa Kyoko rồi. Và hai người họ là ứng viên tốt nhất cho cậu."
Yamamoto thôi cười giây lát, trông có chút bối rối. Gokudera phì nước uống trong miệng mình ra vì sốc. Tsuna, cảm thấy như linh hồn cậu đã rời khỏi thân xác. Sao mọi người lại quan tâm tới điều đó? "Vậy, câu trả lời của cậu là gì Tsuna vô dụng?" Reborn hỏi, lặp lại câu hỏi. Người con trai trẻ tuổi có thể cảm thấy người gia sư của cậu đang đặt bẫy cậu. Và nụ cười nhếch mép ấy cho thấy rõ ràng điều đó.
"Thì, cậu thấy đấy, tớ... tớ không muốn chọn."
"Nếu cậu không trả lời trong 5 giây, tôi sẽ bắn nát sọ cậu." Reborn cảnh báo.
"Ch-chờ đã, không công bằng!"
Reborn giơ tay lên chiếc mũ phớt của mình. Leon, biết chủ nhân mình nghĩ gì, bò lên và biến thành khẩu súng. Cậu nhóc không phí phạm chút thời gian nào chĩa nó về người học trò của mình. Cậu thanh niên tóc nâu hét lên sợ hãi trong khi đứng lên để chạy đi. Cậu hét lên bảo người sát thủ điên rồ dừng lại. Nhưng thật không may, Reborn không nhận yêu cầu từ bất cứ ai nếu không phải đệ Cửu. Ý nghĩ đó hiện lên trong tâm trí cậu. Cậu hạ súng xuống và chuyển Leon về dạng thông thường.
"Thay đổi kế hoạch. Vì tôi chẳng quan tâm, tôi sẽ để cậu thoát. Nhưng cô gái hâm mộ sẽ biết phải làm gì."
Reborn để nhóm người bối rối lại một mình khi cậu tự trấn tĩnh lại. Tsuna ngồi lên khi cậu thấy mạng sống của mình đã thoát khỏi nguy hiểm. Hôm nay chắc chắn không phải ngày tốt nhất của cậu để bắt đầu. Cậu không sao cả với cái tên 'Dame-Tsuna' thường ngày. Nhưng điều này đã vọt ra khỏi tay cậu rồi. Gokudera và Yamamoto quyết định đứng lên và đứng bên cạnh Vongola đang tuyệt vọng.
"Đủ rồi! Tớ không thể chịu đựng được nữa! Tớ muốn về nhà!" Tsuna rít lên.
"Vậy, cậu sẽ chọn ai Tsuna vô dụng? Tôi chắc chắn cậu ở quá xa Kyoko rồi. Và hai người họ là ứng viên tốt nhất cho cậu."
Yamamoto thôi cười giây lát, trông có chút bối rối. Gokudera phì nước uống trong miệng mình ra vì sốc. Tsuna, cảm thấy như linh hồn cậu đã rời khỏi thân xác. Sao mọi người lại quan tâm tới điều đó? "Vậy, câu trả lời của cậu là gì Tsuna vô dụng?" Reborn hỏi, lặp lại câu hỏi. Người con trai trẻ tuổi có thể cảm thấy người gia sư của cậu đang đặt bẫy cậu. Và nụ cười nhếch mép ấy cho thấy rõ ràng điều đó.
"Thì, cậu thấy đấy, tớ... tớ không muốn chọn."
"Nếu cậu không trả lời trong 5 giây, tôi sẽ bắn nát sọ cậu." Reborn cảnh báo.
"Ch-chờ đã, không công bằng!"
Reborn giơ tay lên chiếc mũ phớt của mình. Leon, biết chủ nhân mình nghĩ gì, bò lên và biến thành khẩu súng. Cậu nhóc không phí phạm chút thời gian nào chĩa nó về người học trò của mình. Cậu thanh niên tóc nâu hét lên sợ hãi trong khi đứng lên để chạy đi. Cậu hét lên bảo người sát thủ điên rồ dừng lại. Nhưng thật không may, Reborn không nhận yêu cầu từ bất cứ ai nếu không phải đệ Cửu. Ý nghĩ đó hiện lên trong tâm trí cậu. Cậu hạ súng xuống và chuyển Leon về dạng thông thường.
"Thay đổi kế hoạch. Vì tôi chẳng quan tâm, tôi sẽ để cậu thoát. Nhưng cô gái hâm mộ sẽ biết phải làm gì."
Reborn để nhóm người bối rối lại một mình khi cậu tự trấn tĩnh lại. Tsuna ngồi lên khi cậu thấy mạng sống của mình đã thoát khỏi nguy hiểm. Hôm nay chắc chắn không phải ngày tốt nhất của cậu để bắt đầu. Cậu không sao cả với cái tên 'Dame-Tsuna' thường ngày. Nhưng điều này đã vọt ra khỏi tay cậu rồi. Gokudera và Yamamoto quyết định đứng lên và đứng bên cạnh Vongola đang tuyệt vọng.
"Đủ rồi! Tớ không thể chịu đựng được nữa! Tớ muốn về nhà!" Tsuna rít lên.
OXO
Giờ học kết thúc bình thường như mọi ngày. Reborn cũng như Miya không gây ra bất cứ rắc rối nào. Và cậu biết ơn vì điều đó. Giờ, cậu đang đi trên đường với Yamamoto. Rõ ràng, Gokudera phải bổ sung thêm thuốc nổ. Cậu thanh niên tóc nâu không hỏi người bạn học của mình bất cứ điều gì hơn thế. Nếu cậu làm vậy, cậu có lẽ cũng sẽ bị kéo vào làm điều đó. Vì vậy, chỉ có cậu và người bảo vệ Mưa. Khi Tsuna đang bận suy nghĩ, một cánh tay quen thuộc vòng qua eo cậu.
"Hôm nay thật là vui, phải không Tsuna?" Yamamoto hỏi, cười rạng rỡ.
"Tớ sẽ nói nó giống thảm họa hơn là vui ấy. Nghĩ về việc ai đó sẽ hỏi tớ điều gì đó điên rồ."
"Nhưng tớ cũng tự hỏi, cậu biết đấy. Nếu cậu không hẹn hò với tớ, vậy cậu sẽ chọn ai?"
Tsuna bĩu môi khi cậu đỏ mặt. Đã khoảng một tháng từ khi cậu và Yamamoto bắt đầu bí mật hẹn hò. Cậu không muốn ai bên cạnh người yêu cậu cả. Cậu nhìn người yêu cao lớn của mình, người chỉ cười như bình thường. Đây là cách cậu ấy trêu chọc cậu. Cậu ấy đã biết câu trả lời rồi. Nhưng cứ khăng khăng đòi nghe từ chính cậu thanh niên tóc nâu. Vì vậy, cậu quyết định bỏ cuộc.
"Đương nhiên tớ sẽ chọn cậu. Sau cùng, tớ không thấy mình sẽ ở bên ai hơn cậu cả."
"Đó là điều tớ muốn nghe đó."
Yamamoto cúi xuống và đặt một nụ hôn lên môi cậu thanh niên tóc nâu. Tsuna cười rạng rỡ trước khi rúc gần hơn vào người cầu thủ bóng chày. Có lẽ là một 'uke' không phải quá tệ. Chỉ cần còn ở bên Yamamoto, cậu cảm thấy ổn về điều đó. Ở một góc tối, Miya quan sát với sự vui sướng. Cô đã theo sau cặp đôi và chụp được bức hình họ hôn nhau. Và nó khiến cô gần như mệt mỏi trong suốt quá trình đó. Nhưng nó rất có giá trị cho câu lạc bộ hâm mộ của cô.
END
