[KHR]Fanfic - Dead Tears, Deserted Life - Chương 8


"Gokudera-kun, cậu đã dạy cho Tsunayoshi-kun bả-?" Lời của Nakamura dừng lại giữa chừng khi cậu thấy khuôn mặt đầy nước mắt của Gokudera. Lắc đầu nhẹ, cậu thấy chính mình cũng đang cố xua đi những giọt nước mắt. Tsunayoshi-kun chơi bản nhạc quá buồn. Nakamura nói.  Sao cậu ấy có thể xây dựng nên những cảm xúc như vậy? Như thể cậu ấy còn trải qua điều gì đó thậm chí còn đau khổ hơn cả câu chuyện của Gokudera.
Nhưng cậu không biết Tsuna đã trải qua điều gì đó tồi tệ hơn, tệ hơn rất nhiều. Cậu đã trải qua gì đó mà họ thậm chí không thể hình dung được. Khi mọi người lau mặt mình để giấu đi cái thực tế rằng họ đã khóc, thì Gokudera không hề động đậy trên cầu thang.
Sao Tsunayoshi có thể biết bản nhạc này được? Sao cậu ta chơi bản nhạc này tốt như vậy? Thậm chí tốt hơn cả mình nữa! Sao cậu ta có thể ngân dài nốt cuối của bản nhạc đúng 10,5 giây, như mẹ của mình? Sao cậu ta có thể... Quá nhiều câu hỏi nảy lên trong đầu của Gokudera. Nhưng thực tế rằng Tsuna hoàn toàn làm cậu ngạc nhiên về bài hát này vẫn trong đầu cậu. Khi Gokudera lần đầu gặp Tsuna, cậu chỉ nghĩ cậu ấy là một thằng nhóc ngu ngốc người vừa giỏi Kung Fu và karate; sau khi cậu ấy sử dụng nhẫn và sau khi cậu biết danh tính thật của cậu ấy là con trai của lãnh đạo CEDEF, cậu nghĩ rằng Tsuna là một đứa trẻ rơi của Mafia; chỉ một thời gian trước đó cậu biết rằng mặc dù Tsuna là hậu duệ trực tiếp của Vongola Primo nhưng cậu chẳng có bất kì sự dính líu nào tới Mafia cho tới khi họ tới trường đại học Namimori. Giờ, sau khi Tsuna chơi bản nhạc ấy tốt như vậy, lần đầu tiên trong đời sau khi gặp Nakamura Kai, Gokudera nghĩ với sức mạnh, sự lịch sự và sự hoàn hảo ở mọi thứ mà cậu ấy đã làm, Sawada Tsunayoshi có thể là một người boss tuyệt vời của nhà Vongola. Có lẽ thậm chí còn hơn cả Juudaime (đối với Gokudera thế giới này, Juudaiem là Nakamura), không, chắc chắn tốt hơn cả Juudaime. Cậu ấy thậm chí có thể tốt hơn cả Primo-sama nữa!
Cười trước suy nghĩ đó, Gokudera đi xuống phòng ăn trong sự im lặng vẫn giữ lấy vẻ mặt kinh ngạc của mình.
Khi những người bảo vệ, Reborn, và Đệ Cửu tới phòng ăn, Tsuna đã ở đó. Ba của Tsuna từ chối ăn cùng họ sau khi bị từ chối bởi con trai mình 3 lần. Ngồi cạnh chỗ ngồi thường ngày của Reborn và Đệ Cửu, Tsuna nhìn chằm chằm vào món sushi dưa chuột. Hay tôi nên nói, món Sushi ưa thích của Tsuna.
"Có vấn đề gì sao, Tsunayoshi-kun?" Nakamura chậm rãi hỏi, nhưng Tsuna không nhận ra cậu, cậu vẫn đang chìm trong suy nghĩ.
Yamamoto Takeshi là người làm sushi tốt nhất nhà Vongola, mọi người biết điều đó ở thế giới của Tsuna. Mỗi tối thứ 6, Yamamoto sẽ tự vào bếp thi thoảng là cùng với Sasagawa để làm sushi dưa chuột đặc biệt cho Tsuna và Reborn những người thích nó. Nó sẽ chỉ khiến cậu mất 30 phút để làm 3 phần cho tất cả những người bảo vệ Vongola với sự giúp đỡ của Sasagawa. Với sự ngạc nhiên của mọi người, Sasagawa thực sự rất giỏi trong việc cắt gọt hoa quả, cụ thể là, dưa chuột. Do đó họ rất tuyệt khi làm sushi cùng nhau. Yamamoto hiếm khi ăn sushi do chính mình làm, cậu sẽ luôn đứng bên cạnh để vui vẻ nhìn những người khác ăn. Tsuna hỏi tại sao, Yamamoto chỉ nói cậu không muốn lấy đi những món ăn khác.  Nhưng cậu đoán là có chuyện gì đó với ba của Yamamoto người đã chết nửa năm trước trong một tai nạ xe do một nhà đối thủ.
Từ từ khi những gọt nước mắt khác rơi xuống, Tsuna lấy một đôi đũa gỗ từ chỗ nào đó trong bộ đồ ăn, những chiếc đũa được làm bởi mẹ cậu cũng đã mất trong tai nạn xe cùng với ba của Yamamoto. Cô đang đi mua sắm trên đường khi chiếc xe được lái bởi sát thủ nhà kẻ thù đâm vào xe của ba Yamamoto và đâm sầm vào bà. Tsuna biết được tin đó 2 tuần sau, những tin tức đã bị chặn lại trước khi nó tới tai Tsuna vào ngày xảy ra tai nạn; Yamamoto làm điều đó với mục đích để trái tim Tsuna không bị tổn thương. Tsuna gắp miếng sushi. Khi mọi người đang nhìn mặt cậu, Tsuna quay sang Yamamoto người đang nhìn cậu vui vẻ với nụ cười lớn.
"Yamamoto Takeshi," Tsuna chậm rãi nói, "Cậu đã làm nó đúng không?"
"Oh, cậu nhận ra sao." Yamamoto cười, "Tớ làm nó sáng nay trước khi tới phòng họp muộn 45 phút. Tớ đoán gạo hôm nay khá khó làm. Nó có vị thế nào?"
Đặt lại đôi đũa vào chỗ mà cậu đã lấy nó, Tsuna đứng lên từ chỗ ngồi. Không quên đẩy lại nó vào, cậu đi về phía Yamamoto và vỗ nhẹ vào vai cậu.
"Rất ngon, Takeshi-san, cậu làm ngon lắm." Cậu nhanh chóng bước đi cố giấu đi vẻ cô đơn trên mặt mình.
Khi cậu chuẩn bị rời khỏi phòng, Reborn gọi tên cậu to và rõ ràng.
"Tsuna," Reborn nói. "Xin hãy gặp chúng tôi trong phòng luyện tập sau 30 phút nữa. Tôi đoán cậu đã biết nó ở đâu. Tôi sẽ giải thích tại sao sau." Sau đó Reborn nhìn vào bộ com-lê mà Tsuna đang mặc. "Tôi khuyên cậu nên đổi sang áo phông để có thể dễ dàng di chuyển xung quanh hơn. Tôi muốn cậu chiến đấu với tất cả những người bảo vệ cùng lúc. Do đó vì lợi ích của cậu-"
"Không," Tsuna ngắt lời, nở nụ cười nhẹ. "Không phải truyền thống của nhà Vongola là mặc com-lê chiến đấu sao? Nên tôi sẽ làm vậy." Sau đó cậu đi khỏi.
"Chàng trai đó thật tự tin." Sasagawa nhướn mày. "Cậu ta dám chiến đấu với chúng ta khi mặc com-lê. Cậu ta có lẽ không biết rằng mặc com-lê sẽ làm giảm tốc độ nếu chúng ta không có bộ đồ đặc biệt để chiến đấu."
"Hoặc có lẽ cậu ta có khả năng làm vậy." Rokudo Mukuro lắc đầu chậm rãi.
"Nah, nah," Yamamoto vẫy tay nói, cố hồi phục từ cái từ 'Takeshi-san' mà Tsuna vừa nói. "Cứ chờ đi, chúng ta sẽ thấy."
25 phút sau, Tsuna tới phòng luyện tập quen thuộc sớm hơn 5 phút. Để chắc chắn rằng cậu đã che đi biểu tượng Vongola trên Vongola Gear hoàn hảo của cậu, cậu sử dụng nhẫn sương mù, tạo ra ảo ảnh căn phòng này trống không. Chiếc nhẫn sương mù này đôi khi thực sự có hữu dụng, Tsuna nghĩ, Cảm ơn, Mukuro.
5 phút sau khi những người bảo vệ, Reborn, và Đệ Cửu bước vào phòng đang trò chuyện, Tsuna bước tới giữa căn phòng, để họ dễ dàng nhận ra cậu hơn. Có lẽ là vì cậu sử dụng nhẫn cấp A, họ thậm chí không nhận ra được sự xuất hiện của cậu. Sau 20 phút chờ đợi, Sasagawa bắt đầu bực bội.
"Tên Sawada Tsunayoshi chết tiệt này đâu rồi?" Anh gầm lên. "Cậu ta muộn hết mình luôn."
Đó là khi Tsuna di chuyển. Vẫn sử dụng nhẫn sương mù, cậu chuyển sang trạng thái hyper sau khi đeo găng tay. Cậu lao tới Sasagawa và tặng cho anh cú đấm vào mặt sử dụng lửa bầu trời. Khi cơ thể Sasagawa đập mạnh vào tường phòng tập, Tsuna trở lại trạng thái bình thường những vẫn đeo găng tay. Thôi kích hoạt nhẫn sương mù, Tsuna ngáp lớn.
"Ah..." Tsuna nói trong sự buồn chán. "Bài kiểm tra đầu tiên, rõ ràng, các cậu đều trượt. Phải, tất cả. Bao gôm cả hai người nữa, Vongola Đệ Cửu và Reborn." Chìa ra chiếc nhẫn sương mù trước con mắt của mọi người, Tsuna tiếp tục. "Tôi đã ở trong căn phòng này 5 phút trước khi các cậu tới, ngay giữa căn phòng. Nhưng vì vài lí do, không ai trong các cậu nhận ra tôi, bao gồm cả Rokudo Mukuro và Chrome Dokuro, thật là thất vọng, Vongola. Tôi nghĩ mình có thể hi vọng nhiều hơn ở các cậu đấy."
"Vậy đó là lí do không khí ở giữa căn phòng như bị xoắn lại." Mukuro nói trong sự nhận thức đột ngột, "Tôi đã nghĩ đó là vấn đề về môi trường không khí đấy. Nói về điều đó, cậu là người dùng lửa sương mù sao?"
Tsunayoshi-kun giữ lửa thuộc tính sương mù sao? Đệ Cửu hơi ngạc nhiên. Sao một đứa trẻ ngây thơ như nó lại có thể giữ lửa thuộc tính sương mù làm thuộc tính chính chứ, một cách tự nhiên sao?
"Nah," Tsuna lắc đầu, "Anh cũng sai rồi." Cậu chìa ra 2 bàn tay. Nhắm mắt lại một giây, cậu phát lửa cả 6 chiếc nhẫn (trừ Vongola Gear) trên tay mình. Mọi loại lửa đều ở đó trừ thuộc tính lửa bầu trời rất hiếm. Tất cả những ngọn lửa đều có lượng sức mạnh như nhau. nhưng Tsuna đã giảm kích cỡ và sức mạnh của ngọn lửa vì lí do của mình. Nở ra một nụ cười ngây thơ, Tsuna chậm rãi nói. "Thấy không, tôi có thể sử dụng 6 loại lửa này rất hoàn hảo. Phải, mặc dù vẫn chưa chuyên nghiệp."
Cắt đứt sự ngạc nhiên của họ, Reborn tiến tới và nhảy lên vai Tsuna, cho cậu cảm giác như được về nhà. "Vậy, Tsunayoshi-san," Reborn khẽ nói, "Vậy nếu tôi bảo cả 7 người họ tấn công cậu cùng lúc (Sasagawa đã bị loại), xin cậu đừng tổn thương họ quá nghiêm trọng, chỉ cần dạy họ một bài học thôi."
"Cậu chắc chứ?" Tsuna thì thầm lại, "Tôi không thể điều khiển lửa của mình hoàn hảo được, tôi có thể sẽ khiến họ bị thương do vô tình đấy."
"Đừng lo," Reborn chậm rãi lắc đầu, "Tôi sẽ lo vấn đề chấn thương sau. Dùng hết sức mạnh của mình được chứ?"
"Nó sẽ rất nhanh thôi." Tsuna nói khi tâm trí cậu bay tới X X Burner. "Ý tôi là rất nhanh chỉ trong vài giây thôi."
"Cứ làm đi." Reborn cười. "Tôi muốn thấy thuộc tính lửa chính của cậu."
Tsuna gật đầu khi Reborn nhảy xuống khỏi vai cậu. Ho nhẹ, Tsuna nhìn những người bảo vệ Vongola. "Hãy gắng hết sức mình," Tsuna cười đầy ác ý, "Nó sẽ rất nhanh đấy."
Ngay sau khi cậu dứt lời, cậu chuyển sang thể Hyper và nhảy lên không trung. Tất cả những người bảo vệ cũng đã vào trạng thái chiến đấu. Vũ khí của Nakamura là kiếm, một thanh kiếm rất tinh tế của Châu Âu bao quanh bởi lửa thuộc tính bầu trời. Nhìn chằm chằm vào Nakamura thêm vài giây, Tsuna thì thầm câu lệnh để bắt đầu trận chiến ngắn ngủi này. 
"Operation X X / Double X."
10 giây sau, cả 2 bên ngọn lửa đều đã đạt 650000, lời chấp thuận thông thường cho Tsuna, cậu bắn, nhắm hoàn toàn về phía những người bảo vệ đang đứng chụm lại với nhau. "X X Burner." Tsuna kêu lên khi cậu thấy cái nhìn vượt trội hơn trong mắt mọi người. Tuyệt thật ba không có ở đây, Tsuna nghĩ, không ông ta có thể xỉu ngay tại chỗ mất.
"Thuộc tính bầu trời." Reborn và Đệ Cửu thì thầm cùng lúc. Mặc dù Reborn hi vọng kết quả này, nó vẫn khiến Đệ Cửu ngạc nhiên.
2 thuộc tính bầu trời trong một thế hệ nhà Vongola? Đệ Cửu nghĩ, Liệu Tsunayoshi-kun sẽ cố lật đổ Kai-kun hay không? Xin đừng.
Khi Tsuna hạ xuống đất sau khi trở về bình thường, cậu cười với Đệ Cửu và Reborn và đi ra ngoài phòng tập mà lờ đi những người bảo vệ trên mặt đất. "Yếu quá," Cậu nói to như Hibari thường làm, "Tôi không hi vọng rằng các cậu sẽ yếu như vậy, những người bảo vệ Vongola. Nếu lần tới tôi đấu với mấy cậu mà mấy cậu vẫn yếu, tôi sẽ giết các cậu ngay tại chỗ." Sau đó với ý định giết người thật của mình, cậu bước ra ngoài phòng tập.
Thở dài một chút, Reborn đi về phía nhóm và phát ra ngọn lửa mặt trời của mình. Yeah, yếu quá, Reborn nghĩ trong đầu mình, Họ đáng bị trừng phạt, Tsunayoshi-san đã đúng.
Nhưng điều cậu không biết là cùng lúc đó, Tsuna đã khuỵu gối xuống ở ngoài tự nguyền rủa chính mình vì đã làm tổn thương 'bạn bè' mình. Khi cậu cố đứng lên, đấu gối cậu lại khuỵu xuống một chút.
Nó đã ở khá gần, nó khá là nguy hiểm. Tsuna nghĩ trong đầu. Mình có thể bị thương nặng nếu mình mất cảnh giác.
Đòn tấn công của Nakamura.
Lựa chọn, cả hai lựa chọn đều có hậu quả, hãy chọn đi.