[KHR]Fanfic - Dead Tears, Deserted Life - Chương 14


"Bernardino Vassallo, ngươi đã ở trong cơ thể Kai bao lâu rồi?" Reborn lấy ra khẩu súng khác từ trong túi. "Hay ta nên nói là ngươi bắt cóc Kai và cải trang cậu ấy từ khi nào? Biết được thông tin về Sawada Tsunayoshi, ngươi hẳn phải ở đây khá lâu rồi, ít nhất là kể từ khi bọn ta trở về tổng bộ Vongola từ Nhật Bản. Hay ngươi đã ở đây ngay từ khi bọn ta tới Nhật Bản rồi? Kể từ khi máy bay hạ cánh và Kai nói rằng mình sẽ đi uống nước trong khi tới nhà vệ sinh cùng lúc, cậu ấy đã bắt đầu cư xử kì lạ khi trở về."
"Gu~ cậu lại đoán chính xác rồi, Reborn-chan." Bernardino nói khi hắn buộc mái tóc dài của mình thành kiểu tóc đuôi ngựa bằng một cái nịt. "Nakamura Kai đang ở trong một nơi sâu nhất của tổng bộ nhà Vassallo, chẳng ai trừ Underboss số 1 và ta biết về sự tồn tại của Vongola Decimo trong nhà Vassallo. Ngoài ra, vì sự hứng thú của cậu, nếu cậu không đánh bại được ta, đồng nghĩa với giết ta, ta sẽ không ngừng săn lùng nhà Vongola, vì mục đích của ta. Ta đoán Kai-chan đã nói với cậu từ 3 năm trước rồi. Ta đã xem được kí ức quá khứ của cậu ấy khi ta bắt được cậu ấy, vì vậy ta biết được toàn bộ kĩ thuật của cậu. Các cậu chẳng có cơ hội đánh bại ta. Với nhẫn sương mù và nhẫn mưa của chính ta, ta có thể làm chủ toàn bộ kĩ năng của cậu ấy với lửa sương mù trong khi nhân đôi ảnh hưởng với nhẫn mây."
"Ngươi..." Reborn không biết phải nói gì. Não bộ của cậu đang chạy nhanh cố để tiếp thu tất cả thông tin.
"Còn về lí do tại sao ta biết về thân thế bí mật của Sawada Tsunayoshi, ta đã nghe được chúng trong giấc mơ của cậu. Hãy nhớ là, ta có khả năng xâm nhập vào giấc mơ người khác nhờ chiếc nhẫn sương mù cấp A cao cấp hơn?" Bernardino bước lên, cúi xuống vỗ vào mũ của Reborn trong khi Reborn lùi xuống thận trọng. "Khá là vui khi được gặp Sawada Tsunayoshi và sử dụng sức mạnh của Nakamura để đấu với cậu ta. Sawada Tsunayoshi khá khỏe với phong ấn được giải phóng, nhưng ta nghĩ cậu ta vẫn không thể đánh bại ta và các underboss của ta."
"Phải, vì ngươi ở đây." Reborn chạm vào cái tóc mai cong bên trái của mình, "Ta đoán lời mời cho trận chiến đó là giả? Ta nói đúng chứ?"
"Gu! Thêm một điểm cho Reborn-chan!" Bernardino Vassallo nhảy lên một chút. Kẻ này còn xấu xa hơn cả Byakuran, Reborn nghĩ trong đầu mình. "Yeah, lời mời đó chỉ là giả thôi. Nó chỉ là cách để ta biết được sức mạnh của các cậu, nhất là tên Sawada Tsunayoshi bí ẩn đó. Thực ra, nếu cậu ta ở đây trong trận chiến ở tương lai, các cậu có thể có cơ hội thắng. Nhưng ho, ta thực sự đã khiến cậu ta tức giận vì vậy ta đoán cậu ta sẽ không trở lại Vongola nữa đâu. Cậu ta giờ có lẽ ghét nhà Vongola và muốn trở thành kẻ thù của mấy cậu."
"Ngươi tên khốn kiếp!" Reborn kêu lên.
"Thực ra, Sawada Tsunayoshi thực sự muốn là một phần của mấy cậu. Ta biết không thể đọc được suy nghĩ cậu ta trừ Uni Giglio Nero, nhưng nếu cậu chú ý tới biểu hiện của cậu ta và cách di chuyển, cậu ta vô cùng háo hức được tham gia Vongola. Cậu ta thực sự muốn là đồng đội của mấy cậu. Nhưng sau khi cậu ta nổ bom ta với bất cứ thứ gì cậu ta có, biểu hiện của cậu ta chuyển thành buồn bã và có dấu hiệu cho thấy mình không hiểu gì về tình hình." Bernardino đặt tay trái mình lên cằm, nhìn lên trần nhà, như thể cố nghĩ lại. "Phải bây giờ, nó là một công việc hoàn toàn khác. Có khả năng cao cậu ta sẽ tham gia vào một nhà đối thủ của Vongola, hay còn gọi là đồng minh của ta trong vấn đề này, và tham gia vào trận chiến chấm dứt nhà Vongola vào tối mai."
"Tối mai ư?" Giọng Reborn có chút kinh ngạc. "Đó có phải là những gì ngươi  đã sắp đặt từ khi mới bắt đầu không?" Với sự vắng bóng của bầu trời, bão, mây, mưa, sấm sét, mặt trời và sương mù có thể làm gì thậm chí nếu họ sử dụng cả tuyệt kĩ tối thượng của mình chứ? Chẳng được gì! Chẳng được gì hết! Vongola Đệ Cửu đã sẽ không làm việc kể từ khi ông từ bỏ quyền lực của mình sống một cuộc sống yên bình. Chẳng ai cả, chắc chắn không còn ai có lửa thuộc tính bầu trời trong nhà Vongola nữa! KHÔNG! (Phải, Xanxus được tự động loại trừ ra vì anh ta ở Varia và Miko-chan đoán là mọi người biết được tính cách của anh ta~~)
"Sợ sao?" Bernardino chế giễu. "Vì cậu không có bầu trời để đặt 6 thuộc tính còn lại trong đó? Cậu biết thực tế rằng cả Dino Cavallone và Kozart Enma đều không thể thay thế được Nakamura Kai, đúng chứ?" Sau đó hắn quay mặt sang cửa sổ. "Phải, thằng nhóc Sawada đó có đầy đủ khả năng để thay thế Nakamura, và cậu ta hoàn toàn có đủ sức mạnh, nhưng tuy nhiên, cậu ta đã bị loại trừ nhờ ta~"
"Bernardino Vassallo!" Reborn hét lên, lấy ra súng của mình. Là người sát thủ giỏi nhất thế giới, cậu nghĩ mình có sức mạnh để giải quyết Bernardino Vassallo. "Ta sẽ chấm dứt mạng sống của ngươi ngay bây giờ!"
"Nếu cậu có thể ~" Bernardino mỉm cười khi đứng yên, thậm chí không lấy ra vũ khí, cũng là một thanh kiếm. "Nhưng có lẽ ta sẽ kết liễu cậu trước khi cậu có thể chạm vào ta~"
Trong khi đó, khoảng 40 kilomet so với tổng bộ Vongola, Sawada Tsunayoshi, trung tâm của cuộc trò chuyện giữa họ, đang cố để vào được tổng bộ Vongola nhanh nhất mà không ai nhận ra cậu. Vì nhà Vassallo đã sắp đặt Underboss từ  I tới VIII ở khắp nơi, nó có thể là hành động thiếu khôn ngoan như là 'bay trên bầu trời sử dụng lửa bầu trời tinh khiết' hay là 'đi vào tổng bộ Vongola qua cửa chính như là một người tới thăm từ nhà Cavallone hay Shimon.' Vì vậy dame-Tsuna hoàn toàn bị mắc kẹt.
Trút ra sự tức giận với chính mình, Tsuna, người đang ngồi cạnh cái cây lúc này, đấm xuống đất thật mạnh, tạo ra một cái lỗ nhỏ dưới đất, khiến cỏ và đất đá nhỏ xung quanh cậu bay đi một chút. Nhìn chằm chằm cái lỗ trong tức giận, Tsuna đột nhiên nghĩ ra được gì đó.
Sẽ ra sao... sẽ ra sao nếu ta đào một cái hầm tới tổng bộ Vongola? Giống như, giống như một cái tàu điện ngầm hay gì đó! Với đôi mắt đột ngột mở to, Tsuna đứng lên vào lao thẳng về hướng tổng bộ Vongola. Nếu cậu thực sự sẽ làm vậy, điều tốt nhất là tới gần tổng bộ hết mức có thể, vì vậy cậu sẽ không cần phải đào ra quá nhiều đất (sau đó là thu hút nhiều sự chú ý hơn) hay tiêu tốn năng lượng (tồi tệ nếu có kẻ thù đang chờ cậu ở cuối đường hầm) Trong 1,5km và 0,9km có lẽ là lựa chọn tốt vì tổng bộ Vongola sẽ không buộc cậu là kẻ tấn công.
Sau khi chạy như điên trong 2 tiếng, cậu tới được khu rừng quanh tổng bộ Vongola. Từ đây, cậu có thể dùng sức mạnh của lửa vì không có nhiều người quanh đây. Thở một cách nặng nề, cậu ngồi xuống một cái cây nhỏ để nghỉ ngơi.
Lau mồ hôi trên mặt mình, cậu thở dài nhẹ nhõm khi cậu nhận ra thực tế tổng bộ Vongola từ xa đã được sửa đổi hoàn toàn nhờ Đệ Cửu và những công nhân của cậu. Hoặc tôi nên nói là Đệ Cửu đã tạm thời sửa nó bằng ảo ảnh sương mù. Ông sẽ sửa nó theo thời gian, từ từ và có lẽ là tế nhị hơn. Đây là phong cách của Vongola Đệ Cửu trong suốt trận chiến tranh nhẫn với Xanxus và phần còn lại của Varia.
Uống chút nước từ cái hồ nhỏ cạnh nơi cậu đang nghỉ ngơi, cậu đã sẵn sàng xuất phát. Khi Tsuna định bắt đầu chạy tiếp, cậu nhận ra cái bóng đen cạnh cái cây. Cái bóng đen đó dường như đã nhìn chằm chằm vào cậu kể từ khi cậu tới gần cái hồ này. Nó thật kì lạ. Sau đó Tsuna nhớ ra cuộc trò chuyện mà cậu đã nghe lén từ 2 tiếng rưỡi trước, từ hai underboss của nhà Vassallo, III và VI. Chúng đã nói về VII và VIII đã thấy vụ nổ diễn ra ở Vongola. Từ khoảng cách này, gã đàn ông trong bóng tối chắc chắn không thể nhận ra điều gì ngoại trừ một bên cơ thể Tsuna và màu tóc của Tsuna dưới ánh nắng, màu vàng.
Vậy đây hẳn là một trong số chúng. Tsuna nghĩ. Vậy mình có nên đánh bại hắn bởi một đòn tấn công bất ngờ vì lợi ích của Vongola trước không? Đó có thể là một ý kiến hay nhưng sau đó kết quả sẽ là danh tính của mình bị bại lộ bởi nhà Vassallo khi đấu với chúng. Đó sẽ là tồi tệ với mình trong tương lai, có một nhà mạnh thế này như một kẻ thù. Nhưng vì chúng hiện giờ chưa biết về vị trí của mình... Một ý tưởng mới nảy ra trong đầu Tsuna khi cậu nhận ra lợi thế của mình.
Có lẽ mình thực sự có thể là một gián điệp!
Tsuna cười trước suy nghĩ đó. Đó chắc chắn sẽ hiệu quả, cậu sẽ trở thành một gián điệp và vờ như về bên nhà Vassallo nhờ những lợi thế mà những người bảo vệ Vongola đã cho cậu bởi vụ việc mà đã nghi ngờ khiến Tsuna bỏ đi. Nhà Vassallo có thể nghĩ rằng cậu ghét nhà Vongola vì điều đó! Nhưng nó gây ra một vấn đề to lớn khác...
Vậy sau đó mình phải làm sao để giúp nhà Vongola đây? Phản bội nhà Vassallo có thể khiến những người bảo vệ Vongola không thể tin tưởng cậu được nữa!
Đó là khi một ý tưởng hoàn toàn mới hiện lên trong đầu cậu. Lần này chắc chắn sẽ thành công. Cậu chưa bao giờ thử nó trước đó, nhưng cậu đoán cậu tin chiếc nhẫn sương mù của Mukuro nhiều vì nó là nhẫn cấp A và nó chuyên về việc tạo ra ảo ảnh. Và cậu cũng sẽ phải dựa vào chiếc nhẫn mưa của mình mà Dino đã tặng cậu 4 năm trước. Điều này chắc chắn sẽ hoàn hảo nhờ hai chiếc nhẫn cấp A này.
Cười khẩy trong đầu, Tsuna sử dụng nhẫn sương mù và đi về phía gã đàn ông trong bóng tối với nụ cười chân thành lớn trên khuôn mặt mình.
"Bernardino Vassallo, ta có một câu hỏi!" Reborn nói khi cậu bắn viên đạn khác vào Bernardino Vassallo. Cả hai người họ hiện đang có những vết trầy xước tương đương nhau trên cơ thể mình, nhưng không ai trong số họ bị vết cắt đủ lớn để bị gọi là vết thương. Đây là một sự bế tắc. "Ta không biết nhà ngươi chuyên về thuộc tính gì. Ngoại trừ Shimon, nhà Giglio Nero và nhà Vongola, hầu hết những nhà khác chỉ chuyên về một trong 7 thuộc tính. Giống như nhà Rizzo là bậc thầy về sương mù, nhà ngươi thì sao?"
"Gu~ Bọn ta sao?" Bernardino nói khi hắn bắt viên đạn của Reborn bằng một tay. "Vì cậu trông như là cậu đã cố gắng nhiều để tìm hiểu, ta nghĩ ta sẽ nói cho cậu biết vậy ~ Reborn-chan~" Từ từ, nuốt nước bọt, Bernardino chậm rãi nói ra từng chữ cái một.
"M, Â, Y."
"Mây sao?" Khuôn mặt Reborn đột nhiên chứa đầy bất ngờ. Mây sao? Một trong những thuộc tính khó để điều khiển nhất trong 15 thuộc tính sao? Chúng chuyên về nó sao? Thật là... đáng sợ!
"Vậy cậu sợ sao?" Bernardino cười. "Phải, đương nhiên thuộc tính của ta là Bầu trời, nhưng thuộc tính của tất cả underboss của ta đều là mây."
"Vì vậy, nếu cậu không thể tìm được người sở hữu lửa mưa hoặc lửa bầu trời mạnh hơn cả 8 người họ, cậu chẳng có cách nào để trấn áp được sức mạnh của những underboss."
Chúng ta ngập ngừng giữa những lựa chọn, rồi cuối cùng chúng ta nhận ra nó đã quá muộn.