[KHR]Fanfic - Dead Tears, Deserted Life - Chương 11

Byakuran đưa Tsuna trở lại phòng sau khi đột nhập vào căn phòng bằng chiếc tăm cài tóc lấy được từ người giúp việc. Để lại lời nhắn ngắn ngủi cho biết thêm thông tin về sự hồi sinh của Hibari, Byakuran rời khỏi tổng bộ Vongola bằng cách bay qua từ cửa sổ phòng Tsuna. Nhưng anh vẫn nhớ đóng cửa sổ phía sau mình lại vì sức khỏe của Tsuna.
"Mình là một đứa trẻ ngoan biết cách cư xử ~~" Anh hát khi bay trở về tổng bộ nhà Gesso. "Đóng cửa sau khi rời khỏi phòng ~~"
Tsuna dậy sớm khoảng 20 phút vào sáng hôm sau. Cậu đã ngủ suốt buổi chiều hôm qua để lấy lại những giấc ngủ cậu đã mất suốt tuần vừa qua. Sau khi đọc lời nhắn của Byakuran, Tsuna thay một bộ com-lê khác được cung cấp bởi tổng bộ Vongola và mở cửa đúng 7h25, 5 phút trước khi bữa sáng bắt đầu.
Khi cậu bước ra khỏi cửa, cậu thấy tất cả những người bảo vệ (một lần nữa, ngoại trừ Hibari) xếp thành một hàng thẳng tắp bên ngoài phòng của Tsuna. Tsuna chỉ thở dài khi nhận ra họ, cậu cong miệng lên một chút khi thấy con mèo lớn cào mặt Gokudera, có lẽ là hộp vũ khí của cậu. Nó hoàn toàn khiến cậu nhớ về cái tính khí kì lạ của hộp vũ khí của Gokudera trong thế giới của cậu. Một nụ cười nhẹ dần hiện lên trên khuôn mặt cậu. Khi Tsuna lờ đi sự xuất hiện của những người bảo vệ và đi thẳng xuống phòng ăn, Nakamura và Gokudera bắt đầu hành động. Nhưng hành động đầu tiên của Nakamura Kai, lại khiến Tsuna ngạc nhiên.
"Tsunatoshi-kun," cậu nhẹ nhàng nói, "Tsunayoshi-kun, cậu có thể chỉ bảo cho bọn tôi không? Tôi nghĩ cậu đã biết về trận chiến rồi. Vậy thì vì lợi ích của Vongola, cậu có thể chỉ bảo cho chúng tôi chứ?"
Tsuna lờ đi cậu và tiếp tục đi xuống cầu thang.
"Tsunayoshi-san!" Gokudera gọi lớn. Sau sự việc đã diễn ra ở cây đàn dương cầm, cậu bắt đầu thực sự lễ phép với Tsuna. "Tsunayoshi-san, bọn tôi biết tiêu chuẩn của cậu! Vì vậy cậu có thể đấu với chúng tôi sau bữa ăn sáng chứ? Chúng tôi muốn cho cậu thấy chúng tôi đã tiến bộ nhiều rồi!"
"Nah,nah." Yamamoto nhẹ nhàng nói trong khi ngân nga một bài hát quen thuộc. "Cậu đang quá lo lắng rồi, Gokudera."
"Ý cậu là các cậu đã có khả năng thắng tôi?" Tsuna quay đầu lại khi Gokudera nói xong câu của mình. "Hay tôi nên nói là các cậu có cả hai sức mạnh, sự tự tin, và cách để đánh bại tôi để tự mình tiến bộ vì lợi ích của Vongola?"
"Phải." Những người bảo vệ đồng thanh nói to: Điều khá hiếm ở thế giới của Tsuna.
"Tốt lắm." Tsuna nói mà không hề quay đầu lại. "Vậy hãy cho tôi thấy sức mạnh của mấy cậu ngay bây giờ đi."
"Hả, ở đây? Ngay tại đây sao?" Nakamura ngạc nhiên nói, chỉ ngón tay xuống đất. "Cậu biết chúng ta có thể sẽ đánh sập cả tổng bộ Vongola mà."
"Đó chính là ý của tôi đó." Tsuna cười. "Nhưng nếu các cậu chỉ cần tạo ra một vết xước trên tường thôi, tất cả các cậu sẽ bị loại." Sau đó, sử dụng nhẫn sương mù, cơ thể Tsuna tan vào không khí. Khi cậu xuất hiện ngay phía sau Nakamura và đang cầm khẩu súng bạc trong tay, Tsuna nói. "Chuyển sang thể Hyper, ngay bây giờ." Sau đó cậu bắn, bắn vào ngay chính giữa đầu của Nakamura trong ánh mắt bất động của mọi người.
"Juudaime?" Gokudera gọi khi cậu thấy cơ thể Nakamura bất động, nhưng không có giọt máu nào chảy ra. Sau nửa giây, phía trước trán của Nakamura bừng lên với lượng lớn lửa bầu trời. "Huh? Đạn Dying Will?" Gokudera ngạc nhiên hỏi khi cậu quay sang nhìn khẩu súng bạc mà Tsuna cầm trong tay.
"Đạn Dying Will với sức mạnh đã được cải tiến." Tsuna cười khi cậu đặt khẩu súng bạc lại vào thắt lưng. "Được cải tiến bởi chính tôi để sử dụng trong lúc tập luyện khi tôi không muốn tự phát ra quá nhiều lửa. Hoặc sử dụng khi tôi quá mệt giữa trận chiến và cần hồi phục. Cậu ấy sẽ cần nó, ý tôi là Nakamura." Tsuna nói khi cậu tự chuyển sang thể Hyper. "Sẽ khá vui đây."
Cùng lúc đó, dưới phòng ăn.
"Ta tự hỏi không biết Kai-kun và những người bảo vệ đâu rồi?" Đệ Cửu nói khi ông nhìn chằm chằm vào căn phòng ăn vắng tanh. "Chúng ngủ dậy muộn sao?"
"Không, Đệ Cửu." Reborn trả lời. "Sau khi Byakuran tới đây hôm qua và đang bế Tsunayoshi, lũ ngốc đó tập luyện như điên. Trước khi họ tới ăn tối, Kai đã nói với tôi rằng họ sẽ tới gặp Tsunayoshi sáng hôm sau. Tôi cá là nếu họ không phải đang cố nài nỉ Tsunayoshi thì cũng đã ở phòng tập rồi."
"Ok, điều đó là tốt-" Giọng của Đệ Cửu bị ngắt lại với tiếng nổ từ sảnh chính cách phòng ăn không xa. Ngạc nhiên là, không có báo động có nghĩa là chẳng có gì bị thiệt hại cả. "Kẻ thù tấn công ư?" Đệ Cửu ngạc nhiên nói. "Nhưng lại không gây ra thiệt hại sao?"
Một nụ cười bí ẩn hiện trên khuôn mặt Reborn. Thông minh lắm, Tsunayoshi-san. Cậu nghĩ. Biết rằng Catacombe dei Cappuccini khá hẹp và vô cùng mỏng manh, cậu đã huấn luyện và kiểm tra những người bảo vệ cho tình huống đó. Thực sự rất khôn ngoan. Cười, Reborn nhìn lên Đệ Cửu.
"Đệ Cửu," Reborn chậm rãi nói với khuôn mặt bình tĩnh, giấu đi sự hưng phấn thực sự của mình. "Ông muốn đi xem chứ?" Cậu chỉ ra ngoài.
"Ý hay đấy." Đệ Cửu gật đầu khi ông nhanh chóng ào ra trong khi tự hỏi thực ra đang có chuyện gì khi ông nhận ra Reborn đang cố không cười.
Nhưng khi họ tới, cả hai người họ thực sự sốc.
Tsuna đang ở giữa một loạt đòn tấn công, nhưng cậu vẫn nở nụ cười trang nhã trên mặt mình. Nakamura, Gokudera, Yamamoto và Hibari người lao ra không biết từ đâu là lực lượng tấn công trong khi đó Sasagawa, Chrome, Mukuro và Lambo đang bảo vệ những đồ vật xung quanh trong khi tạo ra môi trường an toàn cho những người tấn công, cảnh báo cho 4 người trong lực lượng tấn công biết về bất cứ đòn lừa nào mà Tsuna có thể sẽ sử dụng, và bảo họ tránh khỏi bất cứ vật gì đang trên đường.
"Thật là một kiệt tác." Đệ Cửu ngạc nhiên kêu lên. "Kiểm tra cả sự thông minh, hợp tác và sức mạnh cá nhân cùng một lúc! Mặc dù bị tấn công bởi 4 người bảo vệ với 65% sức mạnh hoặc cao hơn, nhưng vẫn không mất bình tĩnh, không mất đi nhịp độ của mình. Tsunayoshi-kun có thể mạnh tới thế nào nữa chứ?"
"Ông có nhận ra rằng cậu ấy chỉ bảo vệ chính mình, thậm chí còn chưa tấn công những người bảo vệ chứ?" Reborn cười, "Cậu ấy tạo ra một chỗ hở nảo để những người bảo vệ có thể tìm thấy, nghĩa là họ sẽ không thể đánh bại cậu ấy nếu cậu không để lộ sơ hở. Và cái cách cậu ấy đang cười..." Giọng nói của Reborn ngắt lại. Cứ như là cậu ấy biết rằng những người bảo vệ sẽ không thể đánh bại cậu ấy cho dù họ có sử dụng hết sức mạnh của họ mà không hề có giới hạn.
"Đó là tất cả những gì các cậu có sao?" Tsuna cười nhẹ trong khi vuốt mái tóc hơi bị rối bời do thuốc nổ của Gokudera. "Phải, có chút tiến bộ đấy. Tuy nhiên, các cậu vẫn còn xa lắm mới đánh bại được tôi."
"Cậu nghĩ chỉ có vậy thôi sao?" Hibari nói khi anh còng một tay Tsuna lại. Nhưng Tsuna chỉ bình tĩnh cười và còng cái còng tay bên kia vào tay Hibari.
"Trận chiến giáp lá cà." Tsuna liếm môi với cái nháy mắt vui vẻ, "Trận chiến ưa thích của tôi mà không sử dụng lửa đấy." Sau đó cậu đá thẳng vào bụng Hibari mà không do dự một chút nào. Hibari bay thẳng vào tường khi cái còng bị đứt ra. "Ai đó lo bức tường đi chứ." Tsuna nói chế giễu với nụ cười lớn, "Nếu không tất cả các cậu sẽ bị loại ~~"
Mukuro và Sasagawa lao tới bức tường trước khi Hibari có thể đâm vào nó và đỡ lấy Hibari giữa không trung. Hibari rời khỏi họ ngay cái giây mà họ bắt được anh. Khi anh phủi bụi khỏi bộ com-lê màu đen của mình, Nakamura, Gokudera và Yamamoto hiện đều đang tấn công Tsuna với 80% sức mạnh, nhưng Tsuna vẫn né hết bên này tới bên kia một cách bình tĩnh, thậm chí không thèm tấn công.
"Huh!" Yamamoto đột nhiên cười, cầm thanh kiếm của mình, cậu sử dụng tuyệt kỹ số 8. Cậu nghĩ Tsuna không biết chiêu này vì vậy cậu nghĩ nó sẽ khiến Tsuna mất thăng bằng, nhưng Tsuna biết toàn bộ sức mạnh của những người bảo vệ bằng cả trái tim. Sau nhiều năm chiến đấu cạnh nhau, Tsuna tưởng tượng tuyệt kỹ mà cậu ấy có thể sử dụng. Yamamoto sử dụng tuyệt kỹ được nghĩ ra bởi chính mình với 75% sức mạnh là thứ gì đó mà Tsuna chẳng bận tâm tới việc né. Cười, cậu thích thú nhìn Yamamoto, như thể xem một vở kịch ngắn mà cậu đã biết trước kết thúc với tiếng cười.
Ngay sau khi Yamamoto nhận ra có gì đó không đúng, cậu nhận ra nụ cười nhếch mép trên mặt Tsuna. Đó là khi cậu nhận ra có gì đó thực sự không đúng. 1 giây trước, Tsuna không còn ở trong tầm tấn công của cậu, Gokudera và Nakamura, nhưng ở phía sau Gokudera và Chrome người đang cố giúp Gokudera với vết thương trên cánh tay.
"Nah, chậm quá." Tsuna nói với giọng trầm khi Gokudera và Chrome quay đầu sang. "2 cậu bị loại rồi." Sau đó Gokudera và Chrome nhận ra rằng mình đang bị bao quanh bởi vòng tròn lửa bầu trời. Loại lửa bầu trời mà Vongola Secondo có. "Nếu các cậu đám nhúc nhích dù chỉ một ngón tay," Tsuna nheo mắt lại, "Ngọn lửa này sẽ ăn các cậu đấy. Vậy tôi khuyên các cậu hãy ở nguyên vị trí và nhìn xem các cậu có thể tiến bộ được gì sau."
Sau đó Tsuna sử dụng tuyệt kỹ tương tự vào phần còn lại của những người bảo vệ trừ Nakamura và Mukuro. Mukuro sở hữu lửa sương mù, do đó tuyệt kĩ này sẽ không có tác dụng với anh. Sử dụng lửa mưa để dập tắt cơn mưa sương mù, Tsuna ném Mukuro vào một không gian được tạo ra bởi lửa bầu trời cực mạnh. Còn Nakamura, chẳng có kế hoạch nào cho cậu cả.
Sau khi nhìn những người bảo vệ từng người một bị đánh bại bởi Tsuna chỉ trong 20 giây, Nakamura bất động ngay tại chỗ. Cậu không biết Tsuna mạnh như vậy. Nhưng Đệ Cửu đang nhìn Tsuna cẩn thận và chú ý tới chi tiết.
"Tsunayoshi-kun thực sự không mạnh như vậy." Đệ Cửu lắc đầu và thì thầm khi ông nhìn khuôn mặt kinh ngạc của Nakamura. "Cậu ấy chỉ biết cách sử dụng cảm xúc con người một cách chính xác, tạo ra sương mù xung quanh mình rằng không hề bị tấn công nếu cậu ấy không thực sự tự tin. Còn về tốc độ, nó chỉ là vì cậu ấy đã sử dụng lửa như Xanxus đã làm - sử dụng nó như một động cơ để nâng cao cả về tốc độ và phản đòn. Phải, chắc chắn, cậu ấy rất giỏi trong việc sử dụng lửa. Nhưng nếu Kai-kun nhìn ra được nó, ta nghĩ nó hoàn toàn có thể đánh bại Tsunayoshi-kun với toàn bộ sức mạnh."
"Tôi đoán vậy." Reborn nói khi kéo thấp mũ xuống. "Sau cùng, đây là Nakamura Kai người là Vongola Decimo. Nếu Kai nghiêm túc, tôi cá cậu ấy có thể đánh bại Tsunayoshi-san."
Nhờ giọng nói lớn của Reborn và cái tai thính của Nakamura, cậu nghe thấy mọi điều mà Đệ Cửu và Reborn đã nói. Nhìn thêm một chút vào Tsuna người đang lạnh lùng nhìn cậu, Nakamura nghiêm túc quyết định.
"Sawada Tsunayoshi," Nakamura nói lớn, "Tôi sẽ giết cậu." Sau đó cậu biến mất. Trước khi Nakamura xuất hiện lại phía sau Tsuna 1 giây sau đó, một vẻ mặt ngạc nhiên xuất hiện trên mặt Reborn.
"Oh, vậy là Dame-Kai quyết định sử dụng tuyệt kĩ đó sao. Hãy coi chừng, Tsunayoshi-san." Reborn chậm rãi nói, chuyển sang ánh mắt lo lắng.
"Hãy coi chừng, Sawada Tsunayoshi, và chúc may mắn né được."
Có sự cay đắng phía sau mỗi nụ cười, như có nỗi đau phía sau mỗi khoảnh khắc hạnh phúc.