"Ah... chán quá!" cậu thanh niên tóc đỏ kêu lên khi cậu vươn vai để máu dễ lưu thông hơn, kết quả sau 3 tiếng học cho bài kiểm tra toán ngày mai. "Hmm... có lẽ tớ sẽ đi chơi với Pochirou..." Enma Cozart, 16 tuổi hiện nay đang theo học tại trường cấp 3 Vongola, không có gì đặc biệt về cậu thanh niên này ngoại trừ thực tế là cậu có thể trả lời những vấn đề về toán học và khoa học cấp Đại học dễ dàng như học bảng chữ cái và cậu cũng có thể cân 100 người.
"Adelheid onee-sama, vừa mới đi tuần trăng mật với người chồng mới cưới của mình, Julie Katou, và sẽ chưa trở về cho tới tối nay... Mama và Papa đã mất năm ngoái do một vụ tai nạn ô tô... tớ... thực sự cô đơn trên thế giới huh?" Enma tóm tắt khi chú chó vàng rúc vào đôi tay dang rộng của cậu.
"Không... cậu không cô đơn đâu..." Giọng nói vang lên trong tai Enma và cậu ngẩng đầu lên và thấy mình nhìn chằm chằm vào đôi mắt caramel, qua song sắt của cánh cổng.
Vì tớ muốn giữ chặt cậu, tớ đã bắt đầu đi bộ bằng hai chân.
Vì tớ buồn vì cô đơn, tớ với cậu sẽ cùng chung hơi thở.
"Chào cậu, tên tớ là Tsuna, Tsunayoshi de Vongola, hân hạnh được làm quen với cậu..." Cô gái tóc nâu, tên là Tsuna, chìa ra bàn tay đeo găng và mỉm cười quyến rũ với cậu thanh niên tóc đỏ, cô gái tóc nâu hiện đang mặc bộ váy máu trắng với tay áo phồng lên đang đeo một chiếc khăn quàng dài màu be, găng tay trắng, một dải băng màu trắng và đôi giày. Enma nhìn chằm chằm vào bàn tay một lúc trước khi cô, cũng, cười và tự giới thiệu mình.
"Enma, Enma Cozart, và cậu là người mới ở đây phải không?" Tsuna chớp mắt và gật đầu, cười nhẹ khi cô vỗ vào đầu Pochirou.
"Reborn ouji-sama, Luce obaa-san và Aria nee-san nói không khí ở Hokkaido sẽ tốt cho tớ..." Tsuna cười và đặt tay lên tim mình, "Cậu thấy đấy, tớ đang bị bệnh và tớ chỉ còn sống được hai năm nữa thôi..."
"Oh... tớ hiểu... sao chúng ta không gặp nhau ở công viên ngày mai?" Enma hỏi khi cậu hơi đỏ mặt, đây là lần đầu tiên cậu rủ một người con gái đi chơi! Một cảm giác buồn cười nổi lên trong lồng ngực, nó không tệ và thực ra nó cảm thấy có gì đó tuyệt vời. "Tớ sẽ đưa Pochirou đi cùng..." Enma ghi chú lại để hỏi chị mình về cảm giác này khi cô sẽ trở về tối nay.
"Mẹ ơi, con có người mình thích rồi!"
"Chúc mừng con!"
"Enma, em có vẻ phân tâm, em ổn không?" Andelheid, người chị của Enma, lo lắng hỏi. Cậu thanh niên tóc đỏ chỉ lắc đầu và tiếp tục im lặng ăn tiếp. "Em biết đấy. Nếu em có suy nghĩ gì em nên nói với chị..." Adelheid đề nghị và cậu thanh niên tóc đỏ định lịch sự từ chối thì cậu nhớ ra chị gái mình là một chuyên gia về tư vấn tình yêu, vì vậy cậu gật đầu.
"Neh, Adelheid... chi làm thế nào để biết mình đang yêu?" Enma hỏi Adelheid đang chuẩn bị hai tách trà ấm.
"Hmm... thì, đầu tiên em sẽ không ngừng nghĩ về người đó... sau đó, em cười mỗi khi tên của cô ấy được nhắc tới... và sau đó, em chỉ biết..." Adelheid nhún vai, cô nhìn chằm chằm vào Enma một lúc trước khi cô cười. "Aww... em trai bé bỏng của chị đang yêu rồi sao?" Adelheid trêu chọc cậu thanh niên tóc đỏ khi cậu đỏ mặt như mái tóc của mình.
"Y-yeah... em-em đoán vậy..." Enma cười nhẹ.
"Mình muốn gặp cậu..."
"Enma-kun, tớ sẽ chuyển tới trường cậu như một học sinh năm nhất!" Tsuna hào hứng kêu lên, Enma cười và bế cô gái tóc nâu, xoay vòng cô cho tới khi cô gái tóc nâu xin cậu dừng lại. "Ahaha! Tớ biết cậu sẽ rất vui!" Tsuna khúc khích cười khi cuối cùng cô cũng được hạ xuống. "Giờ tớ có thể ở bên Enma-kun cho tới khi tớ đi chữa trị." Cô vòng tay ôm lấy cơ thể của Enma và rúc đầu vào ngực cậu.
"Tsuna... tớ có vài chuyện cần nói với cậu..." Enma hít một hơi thật sâu và cô gái tóc nâu nhìn cậu, cười một cách dễ thương. " Anh-anh yêu em! Xin hãy hẹn hò với anh!" Đôi mắt của cô gái tóc nâu mở to trước khi cô mỉm cười nhẹ.
"Hai, em cũng yêu anh... Enma..." Tsuna cười, cô kiễng lên và hôn môi cậu thanh niên tóc đỏ, khiến cậu đỏ mặt.
"Tên tớ là Tsunayoshi de Vongola, gọi tớ là Tsuna!" Cô gái tóc nâu mỉm cười rạng rỡ, cô hiện đang mặc chiếc áo vàng với chiếc áo choàng màu trắng, chiếc váy màu hồng dài tới đầu gối và đôi giày trắng. "Rất vui được gặp các cậu!" Tsuna nghiêng đầu sang một bên khi cô cười và khiến tất cả con trai (cả Enma) trong lớp đỏ mặt và cả giáo viên.
"V-vậy ai muốn hỏi gì không?" Tanaka sensei hỏi cả lớp, 14 cánh tay dơ lên, "Điều đó không được liên quan tới số điện thoại hay địa chỉ nhà của em ấy..." Tanaka nói thêm, 7 cánh tay hạ xuống.
"Có thực cậu tới từ nhà Vongola không?" Tsuna cười với cậu thanh niên tóc bạc và gật đầu, gia đình cô sở hữu ngôi trường này và nhiều trường khác, họ chính là tập đoàn có sức ảnh hướng nhất trông nền công nghiệp nhà ở.
"Haha! Tớ nghĩ đây chỉ là một tin đồn nhưng cậu sẽ tiếp quản công việc của gia đình phải không?" Tsuna cười buồn với cậu thanh niên da rám nắng và trả lời.
"Tớ chỉ còn sống được khoảng hai năm nên... Uni-chan sẽ tiếp quản..." Tsuna mỉm cười rạng rỡ và câu hỏi tiếp theo được hỏi.
"CẬU ĐANG BỊ BỆNH HẾT MÌNH SAO?" Tsuna đổ mồ hôi một chút và gật đầu.
"Kufufufu... không phải Tsunayoshi là tên con trai sao?" Tsuna rùng mình một chút trước khi cô trả lời.
"Mẹ tớ đã chết khi sinh ra tớ, cha tớ đặt tên cho tớ trước khi bị bắn..." Tsuna cười đau đớn, nhưng những câu hỏi tiếp tục.
"Yare, yare, cậu yếu phải không?" Tsuna cười tự hào và lắc đầu.
"Tớ đang giữ đai đen trong Karate, Judo và Akido... Ah, tớ cũng có thể dùng kiếm, tonfa và súng nữa!" Tsuna nói thêm.
"Hãy đấu với tôi sau giờ học..." Tsuna lịch sự từ chối và câu hỏi cuối cùng được hỏi.
"Cậu chưa có người yêu phải không?" Tsuna đỏ mặt và lắc đầu.
"E-Enma-kun là bạn trai tớ..." Tsuna thì thầm khi cô cười bẽn lẽn với cậu thanh niên tóc đỏ đang đỏ mặt ở dưới lớp.
Chỉ khi anh định giữ em lại
Chân anh như bước lên không khí
Mà không biết tại sao,
Anh đã khiến em bị tổn thương.
"Tsu-chan, hôm nay em đã kết bạn chưa?" Tsuna gật đầu hào hứng khi cô bám vào cánh tay của Enma, "Thật tốt..." Enma thở phào nhẹ nhõm khi Tsuna nhìn cậu tò mò.
"Tại sao?" Tsuna hỏi, nghiêng đầu cô sang một bên một cách dễ thương.
"Vì sau đó sẽ có người chăm sóc em khi anh không có bên cạnh..." Đôi mắt Tsuna mở to khi cô nhìn chằm chằm vào Enma.
"En-kun, anh sẽ đi đâu sao?" Tsuna hỏi, đôi mắt rưng rưng nước mắt và nắm chặt tay Enma hơn.
"Không, anh đã hứa sẽ không bỏ rơi em mà phải không? Anh chỉ nói tới những tiết học em phải học mà không có anh thôi..." Enma giải thích, khúc khích cười một chút khi cậu hôn vội vào trán cô gái tóc nâu.
"Thật tốt, vì anh phải bị mắc kẹt với em cho tới lúc em chết vào năm sau!" Tsuna nhõng nhẽo nói, và sau đó một nụ hôn đặt lên môi cô.
Và những từ đó, anh nhớ
là một con dao đâm vào em
Và cắt đứt cuộc sống của em.
"Tsuna! Tsuna, em ổn chứ?" Enma hỏi, lông mày nhíu lại khi cậu nhìn bạn gái mình thở gấp, cô gái tóc nâu gật đầu và mỉm cười yếu ớt với Enma.
"Em ổn... *thở dốc* En-kun..." Cô gái tóc nâu cố ngồi dậy, cuối cùng lại ngã xuống. "Ale... dường như em đang yếu hơn..." Tsuna thì thầm, Enma bế cô giống như một cô dâu trở về nhà bạn gái mình.
"Ah! Oka-sama! Tsuna onee-sama và bạn trai chị ấy đang ở đây! Tsuna onee-sama lại bị đau nữa rồi!" Uni hét lên khi cô theo Enma vào trong nhà, Aria nhanh chóng xuống cầu thang, một viên thuốc trong tay.
"Tsuna-chan! Thuốc của em đây!" Aria đưa cho cô gái tóc nâu đang thở hổn hển hai viên thuốc và một cốc nước.
Hai phút sau đó...
"Gomene... En-kun, em đã phá hỏng buổi hẹn hò..." Tsuna xin lỗi khi cô dựa vào vai Enma, cậu thanh niên tóc đỏ đỏ mặt một chút nhưng cười nhẹ khi cậu vuốt ve má bạn gái mình.
"Không sao đâu Tsu-chan, chúng ta sẽ lại hẹn hò vào tuần sau, okay?" Enma cười và Tsuna cười nhẹ trước khi cô xích lại gần vào Enma và ngủ thiếp đi khi đầu cô dựa trên vai Enma.
"Sau đó, trước khi anh rút con dao ra
Đôi môi này và đôi môi đó
hãy để anh mang chúng lại gần nhau..."
"Enma-kun! Coi chừng!" Tsuna hét lên khi cô lao nhanh về phía con đường mà Enma đang đứng.
"Eh, Tsu-chan?" Enma thì thầm khi cậu thấy bản thân mình bị đẩy đi.
SCREECH!
BANG!
Chiếc xe tải, đâm vào cột điện và may mắn thay người lái xe có thể ra khỏi trước khi chiếc xe bùng cháy, cô gái tóc nâu tuy nhiên, hiện lại bị đau lần nữa.
"Tsu-chan! Chờ đã!" Cô gái tóc nâu đang thở hổn hển và máu có thể thấy là đang chảy ra từ đôi môi hồng tái nhợt. "Ai đó... AI ĐÓ GỌI CẤP CỨU ĐI!" Enma hét lên khi đang ôm bạn gái mình trong vòng tay.
Nụ hôn giữa chúng ta
Chỉ lúc này thôi, em đang sống bằng cách thở bằng hơi thở của riêng em
"Tsu-chan... Tsuna..." Enma lầm bầm khi cậu áp chặt tay vào nhau và cầu nguyện cho cô gái tóc nâu an toàn dù nó khó có thể được.
"Enma-kun, bình tĩnh nào..." Aria cố an ủi cậu thanh niên tóc đỏ và nhận được cái gật đầu yếu ớt của Enma. "Tsuna sẽ không sao... neh?" Chúng ta phải tin tưởng em ấy..." Aria cười, mặc dù có chút căng thẳng, và cậu thanh niên tóc đỏ chỉ có thể tiếp tục cầu nguyện.
"...Thưa bà Vongola?" Aria ngẩng đầu lên và thấy vẻ không thể đoán được trên khuôn mặt của bác sĩ phẫu thuật. "Tsunayoshi de Vongola... cần phải phẫu thuật..." Khuôn mặt Aria tái nhợt.
"Có... Có bao nhiêu... Còn bao nhiêu thời gian nữa cho em ấy nếu... em ấy không trải qua phẫu thuật..." Aria thì thầm khi Enma nhìn chằm chằm vào bác sĩ phẫu thuật.
"... nhiều nhất là 2 tháng, 3 tháng nếu may mắn..." Bác sĩ phẫu thuật trả lời, đôi mắt Enma tối sầm và không thể nghĩ được gì.
"T-Tsu-chan..." Enma thì thầm khi nước mắt lăn xuống má.
Vậy là kể từ lúc này trở đi em sẽ là
bầu không khí mà anh thở
"Anh yêu em" là lời anh cố gắng rất nhiều để nói
"Ne, En-kun..." Tsuna thì thầm khi cô nghịch tóc mái của người yêu mình, "Em có thể sẽ chết ngày mai, phải không?" Đôi mắt Enma mở to nhưng vẫn lắc đầu.
"Jaa, anh sẽ sống tiếp cho dù em có chết phải không?" Enma quay sang và nắm lấy cổ tay cô.
"Đừng nói vậy... đừng BAO GIỜ nói như vậy... Tsu-chan sẽ sống mà..." Enma thì thầm, nước mắt lăn xuống hai má đỏ ửng của mình.
Ngày hôm sau, Tsuna trải qua cuộc phẫu thuật.
.
.
.
.
"Tsunayoshi de Vongola, em sẽ chấp nhận lời cầu hôn của anh và khiến nha trở thành người đàn ông hạnh phúc nhất chứ?" Enma cười khi cậu quỳ xuống và chìa ra một hộp nhỏ với chiếc nhẫn nhỏ ở giữa đệm lụa.
Đôi mắt Tsuna mở to và đỏ mặt gật đầu. "Em đồng ý, đồng ý, đồng ý, một ngàn lần đồng ý!" Tsuna quàng tay qua cổ người chồng tương lai của mình.
"Anh yêu em... rất nhiều..." Enma thì thầm khi Tsuna buông cậu ra.
"Em cũng yêu anh... Enma Cozart..." Tsuna nhẹ nhàng đưa ngón tay qua chiếc nhẫn và đặt đôi môi mình lên đôi môi của Enma.

5 nhận xét
- Hay translator dịch mấy fic nào mà buff Tsuna chút đi, như kiểu hacker tsuna é, chẳng thể tưởng tượng nổi 27 mà ko vô dụng + ko dùng HDW thế nào...
Facebook của bạn là gì vậy ??