[KHR]Fanfic - Dead Tears, Deserted Life - Chương 4

"Re...Reborn?" Tsuna thì thầm trong ngạc nhiên. Sau đó cậu nhận ra đáng lẽ cậu không nên biết tên Reborn, ít nhất cho tới khi cậu tự mình giới thiệu. Vì vậy cậu đã che giấu nó bằng tiếng ho. Nhưng đã quá muộn, Reborn, Arcobaleno mặt trời, người gia sư tại nhà của Tsuna, đã nhận ra nó.
"Cậu biết tên tôi sao, Sawada?" Reborn hỏi, nhướn mày.
"Yeah, chắc chắn rồi. Cậu có thể nói vậy." Tsuna bình tĩnh trả lời khi đứng lên từ mặt đất, phủi phủi quần áo mình. Cậu không muốn mình trông tệ hại trong lần gặp đầu tiên với Reborn của thế giới này. Nó cảm thấy hoàn toàn kì lạ khi bị gọi là 'Sawada' hay 'Sawada Tsunayoshi-san'. Sao lại có cái từ '-san' quái quỷ vậy trời? Tsuna phàn nàn trong trái tim mình. Nhưng đây cũng là một lời nhắc nhở đáng sợ rằng nơi đây không phải thuộc về cậu nữa.
"Sao cậu biết được tên tôi?" Reborn từ từ hỏi. "Tôi và cậu chưa từng gặp trước đó, và tôi trong hình dạng này chưa bao giờ được chụp lại cả. Hơn nữa là trước ngày hôm qua, cậu chưa bao giờ có mối liên hệ với Mafia hết. Nếu cậu không tính tới việc lũ ngốc này là bạn học cấp hai của cậu."
"Thì," Tsuna nói với một giọng cứng, cố giấu đi nỗi buồn trong tim mình. "Ý cậu là mối liên hệ với Mafia sao? Vậy cậu gọi bố tôi là gì vậy? Một người bình thường đi khai thác dầu khắp thế giới ư?"
Reborn nhảy xuống từ vai Nakamura khi Tsuna nói xong câu. "Tôi không thể đọc được suy nghĩ của cậu." Reborn từ từ nói. "Điều này không đúng. Chỉ có 2 người tôi không đọc được suy nghĩ trên thế giới này, là chính tôi và Arcobaleno bầu trời."
"Có lẽ tôi sẽ là người thứ 3." Tsuna nở nụ cười được gọi là 'nụ cười của thuộc tính bầu trời', một nụ cười tương tự đã đánh hạ toàn bộ những người bảo vệ của cậu ở thế giới mình. Một cách khác để che giấu cảm xúc thật của mình "Hãy thêm tôi vào danh sách của cậu."
"Cậu là ai?" Reborn nói khi tiếp cận Tsuna, đặt tay lên Leon. "Cậu biết danh tính thật sự của cha mình từ khi nào? Sao cậu thay đổi nhanh tới vậy chỉ trong một ngày? Sao tôi không thể đọc được cậu? Trả lời câu hỏi của tôi!"
"Suỵt, im lặng," Tsuna cười. Cậu quyết định giữ lại những tính cách xấu của mình trước những người này để tạo nên sự khác biệt trong cuộc sống của mình. "Quá nhiều câu hỏi, Reborn, Arcobaleno Mặt trời thân mến. Phải, như cậu có thể thấy, tôi thật sự là Sawada Tsunayoshi. Còn về bố tôi, tôi biết về nó khá lâu rồi, cậu không cần phải biết khi nào." Yeah, từ lúc 14 tuổi. Tsuna nghĩ, chỉ là ở thế giới khác. "Một thay đổi lớn như vậy không thể diễn ra trong một thời gian ngắn, như cậu biết, do đó tôi đoán là tôi đã thay đổi nhiều qua thời gian nhưng tôi không có cơ hội để thể hiện ra ngoài thế giới thôi."
Sau đó Tsuna dừng lại. Cậu khuỵu gối xuống và ghé vào tai Reborn. Ở đó cậu chậm rãi thì thầm, đảm bảo rằng không ai nghe thấy cậu đang nói gì.
"Còn câu hỏi cuối cùng, Arcobaleno thân mến của tôi," Tsuna thì thầm. "Cậu có thể hỏi boss của mình, Uni Giglo Nero-chan. Tôi đoán cô ấy sẽ trả lời câu hỏi này. Chỉ là một gợi ý cho cậu thôi, có gì đó phải làm ở cuộc chiến tranh tương lai với sự tham gia của Byakuran Gesso và Uni-chan. Cuộc chiến đã lấy mất mạng sống của Uni-chan và Gamma."
Sau đó Tsuna đứng dậy, cậu vỗ nhẹ vào đầu Reborn và đi về phía Hibari. Khi cậu đi qua Hibari, cậu thì thầm "Xin lỗi" và đi thẳng vào phòng thay đổ, lấy đi hiệu ứng sương mù theo mình.
"Huh." Hibari có chút bất động trước lời 'xin lỗi' khiến cơ thể anh không thể động đậy trong một giây. Có lẽ cũng là từ sự ngạc nhiên rằng Sawada Tsunayoshi, một động vật ăn cỏ khác, dám vỗ vào đầu nhóc Arcobaleno mặt trời mà nhóc Arcobaleno mặt trời không hề đánh cậu.
"Phew, thật là sốc." Nakamura nói khi cậu ngồi xuống đất, hoặc là gục xuống. "Sawada Tsunayoshi là ai! Ý tớ là, tớ biết tên cậu ta và tớ biết chúng ta học chung một lớp, nhưng danh tính thật sự của cậu ta là gì!"
"Nah, nah," Yamamoto cười. "Cậu ấy trông không giống người xấu, đúng không? Tớ nghĩ cậu ấy có thể là đồng đội. Hai người có nghĩ vậy không, senpai và Gokudera? Sau cùng Tsunayoshi-san vẫn là người tốt!" Yamamoto chỉ thốt ra theo bản năng.
"Chắc chắn không!" Gokudera phản đối. "Hắn đã có nhà rồi! Ngươi không nghe thấy hắn nói là hắn không muốn nói với chúng ta về nhà của hắn vì lợi ích của chúng ta sao? Nghĩa là hắn không muốn vào nhà của chúng ta đâu!"
"Sawada khá khỏe đấy!" Sasagawa nói khi cố chứa lành vết thương trên lưng của Hibari. "Cậu ta đánh Hibari hết mình luôn!"
"Cậu tên yếu đuối kia." Hibari nói khi anh thúc vào mặt Sasagawa.
"Gah!" Sasagawa kêu lên đau đớn.
"Reborn," Nakamura gọi Reborn đang bất động, "Cậu nghĩ gì về ý đó?"
Cơ thể Reborn cuối cùng cũng động đậy một chút. "Tôi sẽ nói chuyện với Sawada-san một chút." Sau đó cậu đi theo Tsuna vào phòng thay đồ.
"Tớ có thể coi đó là có không?" Nakamura phàn nàn. Sau đó cậu tự hỏi lớn, "Có phải Reborn vừa gọi Sawada Tsunayoshi là 'Sawada-san'? Reborn chưa từng lịch sự như thế với người nào đó trước kia! Sao Tsunayoshi có thể khiến Reborn sử dụng -san chứ? -SAN SAO?"
Trong phòng thay đồ, Sawada Tsunayoshi đang úp mặt xuống nền nhà lạnh toát, thở mạnh. Nó khá khó để đóng một ai đó mà mình không phải, nhất là ngay trước mắt Reborn. Nhưng nhờ khả năng bình tĩnh mọi lúc của Arcobaleno bầu trời, một trong ba khả năng cậu không thể niêm phong lại được cậu xuất hiện bình thường và hoàn hảo trong con mắt của người bình thường. Nhưng điều khiến cậu sốc nhất là cậu đã tấn công 2 người đồng đội của mình những người cậu đã thề sẽ bảo vệ bằng mạng sống, mà không do dự. Không do dự chút nào hết.
"Sao mình lại làm vậy chứ...?" Tsuna thì thầm, "Tấn công Hibari-san và Yamamoto như vậy không chút do dự. Mình đang mất kiểm soát tính khí của chính mình sao? Từ cái chết của bạn bè mình sao? Hay vì cú sốc vì phải đến thế giới này...?" Những từ cuối cùng cậu nói chỉ có cậu có thể nghe được, trong trường hợp có ai đó xung quanh. Điều đó hóa ra lại là sự lựa chọn khôn ngoan. Đôi tay cậu ở trước mặt, như thể cố che đi chúng mọi lúc.
"Sawada Tsunayoshi-san." Giọng Reborn vang lên phía sau, khiến Tsuna đột ngột tỉnh táo, ngồi dậy từ dưới đất, cậu thấy Reborn đang đối mặt với cậu.
"Sawada-san," Cái tên khiến Tsuna cảm thấy xa lạ, Reborn chưa bao giờ gọi cậu như vậy trước đó. "Tôi nghĩ cậu biết rằng Arcobaleno bầu trời hiện tại sẽ biến mất trong 2 hoặc 3 năm nữa do Byakuran Gesso, người mà cậu gọi là 'shiro-chan'." Mặt của Reborn trở nên khó hiểu trước biệt danh đó. "Do đó những Arcobaleno đã họp nhau hôm qua ở trụ sở của Giglio Nero tại Nhật Bản. Một bức thư đã được gửi tới chúng tôi về những ứng viên cho vị trí Arcobaleno bầu trời tiếp theo. Thường sẽ có 3 ứng viên, nhưng lần này không có ai cả. Chỉ có một câu nói được viết trong bức thư.
"Huh?" Tsuna có phần bất ngờ. Không ứng viên nào sao? Tất cả bọn họ đã bị giết chăng? Hay là không có lựa chọn nào tốt cho vị trí đó nên họ không chọn ai cả?
"Cậu có biết nó nói gì trong bức thư không, Sawada-san?" Reborn từ từ hỏi.
"Không." Tsuna lắc đầu. "Vậy hãy nói cho tôi biết đi."
"Arcobaleno bầu trời vừa mới tới thế giới này." Reborn nói khẽ.
"Huh?" Tsuna không thể phản ứng. Hôm qua... Đó có nghĩa là-cậu sao?"
"Đầu tiên, chúng tôi nghĩ Arcobaleno bầu trời vừa mới sinh ra hôm qua, nghĩa là chúng tôi phải đợi. Nhưng dường như giờ tôi đã có câu trả lời bằng cách đặt mọi manh mối lại với nhau." Một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt Reborn.
"Vongola đã cho người bên cạnh cậu suốt thời gian để đảm bảo rằng cậu sẽ an toàn cho tới khi cậu vào đại học." Reborn tiếp tục. "Hôm qua, người đảm nhiệm vị trí đó đã nhắn một tin nói rằng cậu đã ngã xuống một cái hồ nhỏ và tự mình ngoi lên 7 phút sau đó, là điều gì đó không thể với cậu. Và sau khi cậu ngoi lên từ hồ, cậu trông hoàn toàn như một người khác. Thậm chí cả cái cách cậu đi cũng khác. Trước đó, nó khá tệ hại; nhưng giờ, nó thực sự có phong cách."
Nuốt nước bọt, Tsuna cười trong đầu mình. Phong cách sao? Tuyệt, những bài học hành vi từ đệ cửu đã giúp ích một chút.
"Và đó là khi cuộc họp giữa các Arcobaleno được diễn ra. Bức thư trước đó đã bị phá hủy 1 phút trước khi cuộc họp diễn ra và được thay thế hoàn toàn bởi bức thư mới từ người đàn ông trong xe, chính người đàn ông đã tìm tôi và nói với tôi về Arcobaleno bầu trời tiếp theo. Vì vậy tôi đoán cậu là Arcobaleno bầu trời tiếp theo, Sawada Tsunayoshi."
"Ho, cậu nhận ra điều đó Reborn~" Tsuna cười trêu chọc. Sau đó cậu chuyển sang nghiêm túc. "Phải, cậu thực sự nhận ra nó. Nhưng cậu có nhận ra rằng tôi chẳng có chút năng lực nào cả, do đó-"
"Cậu đã niêm phong nó, đúng không?" Reborn ngắt lời Tsuna. "Đừng nói dối nữa, Tsunayoshi-san. Đây là số phận của cậu, do đó hãy tiến lên và chấp nhận nó. Tôi đoán là cậu đáng lẽ đã chết dưới hồ ngày hôm qua nhưng Arcobaleno bầu trời đã đem lại cho cậu một mạng sống khác. Vì vậy hãy tin tôi. Đây là số phận của cậu, do đó hãy tiến lên và chấp nhận nó. Và thay đổi nó nếu cậu có năng lực làm vậy.
"Cảm ơn vì bài học Reborn." Tsuna từ từ đứng lên, "Nhưng xin hãy giữ bí mật với những người bảo vệ Vongola lúc này, nó sẽ tốt cho họ." Sau đó cậu quay sang và tặng cho Reborn một nụ cười đẹp.
"Tôi vẫn luôn là Sawada Tsunayoshi, và tôi sẽ không bao giờ chết một mình cả."
Khi Tsuna đi về phía tủ đựng đồ, Reborn gọi tên cậu.
"Tsunayoshi-san, tôi có chuyện muốn hỏi cậu. Không, có lẽ không phải một chuyện, mà chỉ là câu hỏi thôi."
"Cứ nói thẳng ra đi." Tsuna nói khi cậu đang mở khóa tủ. Đó có lẽ nào là câu hỏi mà cậu đang chờ không...?"
"Sawada Tsunayoshi-san, Arcobaleno bầu trời tiếp theo, con trai của người đứng đầu CEDEF nhà Vongola, cậu có muốn gia nhập nhà Vongola và trở thành đồng đội và bạn bè của chúng tôi không?"
Sự liên kết giữa không gian và thời gian, đó là sự tồn tại của cậu.

1 nhận xét:

Author
avatar

Hay tuyệt!Mình mong có một fic về Tsuna là Arcobaleno Bầu trời! :)

Balas